Từ Nhân cười chắp tay với mấy cụ già: “Tuy rằng ông nội cháu không còn nữa, nhưng các ông bà đều là ông bà của cháu. Lần này cháu về đây, ngoài việc đi tảo mộ cho tổ tiên, cháu còn muốn ở lại đây một thời gian, làm phiền các ông bà rồi ạ.”
“Ôi chao! Làm phiền gì đâu, cháu chịu ở lại đây, ông bà vui mừng còn không hết nữa là!”
“Đúng đúng! Giờ mấy đứa trẻ bây giờ chẳng đứa nào thích ở lại làng, cả năm chỉ có Tết mới chịu về thăm các ông. Cháu đến đây, bọn ông còn thấy vui hơn nữa!”
“Nếu cháu cần gì trong cuộc sống, cứ nói với các ông. Trong làng không có, ông sẽ gọi điện bảo mấy đứa con cháu ở huyện gửi về.”
"Đúng rồi, nhà ông nội cháu xây tuy đẹp, nhưng lâu vậy không có người ở, chắc là ẩm thấp lắm. Hay là cháu đừng lên núi nữa, cứ ở nhà ông đi, nhà ông có phòng trống, ở được." Ông Lý nhiệt tình kéo Từ Nhân muốn đưa cô về nhà mình.
Nhà ông ấy ban đầu cũng ở sườn núi, sau đó hàng xóm xung quanh lần lượt chuyển xuống núi, sau khi vợ ông Lý mất, ông ấy ở một mình trên núi thấy buồn, nên bảo các con xây cho ông ấy mấy gian nhà dưới chân núi, rồi chuyển xuống đó.
Bây giờ trên núi không còn người dân nào sinh sống thường xuyên nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play