Từ Nhân còn chưa nói hết: “... Dãy nhà của chúng ta cần gia cố cửa ra vào và cửa sổ, ngói cũng cần thay mới, nếu không trời mưa sẽ bị dột. Còn phải mua hạt giống rau, mua thêm đồ dùng trong nhà, nhìn quần áo của chúng ta xem, không nói đến việc vá đầy miếng vá, tay áo và ống quần ngắn như vậy, mùa hè thì còn tạm được, trước khi vào đông cũng phải may thêm quần áo mùa đông chứ? Ta còn định mua một ít gà con về nuôi để lấy trứng, tuy ta không định ăn mặn như các người, nhưng vẫn phải bổ sung dinh dưỡng cần thiết... Tóm lại, có rất nhiều chỗ cần phải tiêu tiền. Bà cũng từng quán xuyến việc nhà, sao lại không biết cách chi tiêu hợp lý chứ? Chỉ biết mua phấn son, quần áo mới, trang sức cho bản thân, không thì cũng mua mấy thứ đồ chơi như bàn cờ, giá để đàn, chẳng nghĩ đến việc cải thiện cuộc sống cho những người làm việc vất vả sao? Đương nhiên, nếu bà cảm thấy sau khi rời khỏi đây sẽ không cần dùng đến số tiền này nên thấy thiệt thòi, vậy thì đừng đi nữa? Ở lại làm việc cùng chúng ta?”
Ngu Viên Viên: “...”
Ai thèm làm việc cùng với cô!
Xây am, đúc kim thân, sửa nhà, trồng rau nuôi gà... Toàn là những việc nặng nhọc, bẩn thỉu, bảo Ngu Viên Viên làm những việc này, chi bằng bảo mụ ta nhảy sông cho xong!
"Nếu đã như vậy, ta tôn trọng sự lựa chọn của các ngươi." Từ Nhân chắp tay: “Núi cao sông dài, chúng ta từ biệt tại đây, mong các ngươi sớm giác ngộ, sau này không gặp lại!”
“...”
Tám người Ngu Viên Viên uất ức nhận số lộ phí mà Từ Nhân đưa cho, trong lòng không cam tâm nhưng cũng không biết làm thế nào, chỉ có thể buông lời cay nghiệt: “Hôm nay ta không làm gì được cô, nhưng còn nhiều thời gian lắm. Cô cứ chờ đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play