Nhưng vì tính cách Triệu Mai Hoa trầm lặng ít nói, thường xuyên bị các sư cô bắt nạt, ví dụ như gọi cô ấy rửa chân cho họ, rửa được một nửa thì lấy nước rửa chân hất vào mặt cô ấy, sau đó chế giễu cô ấy xấu xí, ví dụ như đến giờ thắp đèn, bảo cô ấy đội nến trên đầu để chiếu sáng cho họ, lại ví dụ như vừa rồi, bị sư cô chủ trì chê trà nóng, sai người mang đến một ấm trà vừa mới đun sôi, bắt cô ấy cầm ấm trà nóng đứng một nén nhang... Mà Triệu Mai Hoa chưa từng lên tiếng phản kháng.
Chỉ có Từ Nhân nhìn ra được, cô gái này bị trầm cảm nặng, nếu không kéo cô ấy một cái, khó mà tưởng tượng được sẽ xảy ra chuyện gì.
Có lẽ, trong nguyên tác, lúc nguyên chủ bị vợ cả và vợ bé của đại soái liên thủ hại chết, am Dược Sư xảy ra một trận hỏa hoạn lớn, không phải do sét đánh mà là do con người tạo ra cũng nên.
Triệu Mai Hoa không ngờ chủ trì mới lại trọng dụng mình, cô ấy ngơ ngác nhìn vào ánh mắt khích lệ của Từ Nhân: “Ta, ta không làm được.”
“Cô làm được, cô tính toán rất giỏi, chuyện này giao cho cô là thích hợp nhất. Nhưng mỗi khoản chi tiêu đều phải ghi chép vào sổ, cuối mỗi tháng ta sẽ kiểm tra sổ chi tiêu của cô và sổ cái của Phán Nhi, hai người không ngại phiền phức là được.”
Những ni cô khác đều nhìn Từ Phán Nhi và Triệu Mai Hoa với ánh mắt ghen tị.
Từ Nhân không bỏ lỡ ánh mắt của họ: “Làm tốt, mọi người đều có cơ hội! Nhưng so với năng lực, ta càng coi trọng sự trung thực hơn. Không thành tâm thì không thể lay động lòng người. Ai mà trước mặt một kiểu, sau lưng một kiểu, bằng mặt không bằng lòng, chia rẽ mọi người, thì đừng trách ta không khách khí!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT