“cô Từ , hiện giờ chúng ta đi đâu vậy?” Chương thiếu gia đi theo Từ Nhân lên thuyền câu biển, tò mò hỏi: “Mọi người thật sự như livestream nói, mỗi ngày chỉ câu hai canh giờ thôi sao? Vậy thời gian còn lại thì làm gì?”
Từ Nhân cười híp mắt đáp lời hắn: “Sinh hoạt đâu chỉ có thơ ca và phương xa, còn có những lúc cần cù trước mắt nữa!”
“……”
Hà Tuyết vẫn chìm trong dòng suy tư miên man, trong lòng rối như tơ vò, thật sự không thể hiểu nổi kẻ từng cùng cô dắt tay dạo bước trên sóng biển, nghênh đón bình minh, mười ngón tay đan vào nhau mà thề nguyện sẽ cùng cô bạc đầu, giờ đây lại lạnh nhạt như đổi khác thành một người vậy.
Có phải cô đã làm sai điều gì, nên mới đổi lấy sự đối xử phảng phất tuyệt tình thế này?
Lúc này, bên tai cô truyền đến đoạn đối thoại của Từ Nhân và Chương thiếu gia:
“Vừa rồi là cậu của anh sao? Hai cậu cháu kém nhau bao nhiêu tuổi vậy? Trông cứ như hai anh em ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play