Khương Tá Du không kìm được nữa, "òa" lên khóc, vừa khóc vừa dụi nước mắt vào áo anh trai: “Sao anh không đưa cho em xem những thứ này sớm hơn, hu hu...”
Khương Hữu Cẩn: “...”
Tiền bồi thường không hề bị động đến, chẳng phải nên vui mừng sao?
Không hiểu thằng bé đang khóc cái gì.

Sau ngày hôm đó, Khương Tá Du như trưởng thành hơn sau một đêm.
Không còn đi học muộn, trốn học, bỏ học nữa, thành tích có thể tạm thời chưa cải thiện được, nhưng ít nhất cậu ta đã hiểu được tấm lòng của anh trai, không còn dễ dàng bị bác cả và anh họ châm ngòi ly gián, nổi đóa đòi chia tiền bồi thường của bố mẹ, cũng biết làm những việc nhà trong khả năng của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play