Thấy Khương Hữu Cẩn không có vẻ gì là tức giận, trong lòng cậu ta rất khó hiểu: Nhuộm tóc hết tám trăm, còn suýt bị anh Minh lừa cho vay nặng lãi, anh trai vậy mà không tức giận?
Khương Tá Du cất quần áo vào phòng với vẻ mặt không yên lòng, do dự đi vào bếp, thấy anh trai đã nấu xong mì, rau xanh cũng đã luộc chín, bèn tiến lên một bước, giành lấy lọ tương thịt từ tủ lạnh.
“Tương thịt này ngon thật đấy, mua ở đâu vậy?”
Không phải là Khương Tá Du cố tình bắt chuyện, mà là thực sự thấy ngon.
Không chỉ thơm ngon, mà quan trọng là thịt rất to, nhìn là biết ngay là thịt bò thật, ngoài thịt bò ra còn có đậu phộng, nấm hương, đậu phụ khô, thơm ngon vô cùng.
Vùi đầu ăn xong, ợ một cái, Khương Tá Du mới nhớ đến chuyện sáng nay, dứt khoát nhắm mắt, cắn răng nói: “Em biết chắc chắn anh đã biết rồi, lần này là em bất cẩn, cứ tưởng tên Minh kia là người tốt, suýt nữa thì bị hắn lừa. Sau này sẽ không như vậy nữa, tám trăm tệ đó... cùng lắm thì trừ vào tiền sinh hoạt tháng sau của em.”
“Hửm?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT