Ngươi là một ám vệ.
Ngươi đã ngủ với Giáo chủ.
*
Đương nhiên không phải là ngủ theo nghĩa thông thường.
Tóm lại ngươi và Giáo chủ đã làm một chuyện có ý nghĩa đặc biệt.
Sau đó không dễ gì mới dỗ Giáo chủ đang hết sức hưng phấn và nóng lòng làm thêm lần nữa ngủ say.
Ngươi ôm Giáo chủ nằm trên giường.
- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T
Thực ra không phải là ngươi muốn ôm.
Bởi vì nếu ngươi không ôm, tay Giáo chủ sẽ bắt đầu sờ mó lung tung, sau đó lại muốn làm tiếp chuyện trước đó chưa làm xong.
Vì vậy tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối.
Tuyệt đối không phải tự ngươi muốn ôm đâu.
Ngươi đỏ tai nghĩ.
*
Trước khi ngủ Giáo chủ không chịu yên phận.
Sau khi ngủ cũng vậy.
Ngươi buộc phải ôm Giáo chủ suốt, phòng y lại trở mình đá chăn.
Ngươi nhắm mắt, hơi thở nhè nhẹ của y phả vào tai ngươi.
*
Ngươi lặng lẽ nhìn Giáo chủ trong bóng tối.
Dù trước mắt đen kịt không thấy năm ngón tay, nhưng ngươi vẫn có thể nhận ra mặt mày đẹp đẽ của Giáo chủ.
Ngươi không nhận ra khóe miệng mình đang mỉm cười.
Ngươi nghe Giáo chủ đang gọi một cái tên.
Y vô thức gọi trong lúc ngủ mơ.
- Vân Hề.
Nụ cười trên khóe miệng ngươi khựng lại.
*
Trong lòng ngươi chợt dâng lên cảm giác chua xót.
Người mà Giáo chủ gọi, không phải là ngươi.
Ngay cả tên ngươi cũng không có.
Ngươi không xứng.
*
Ngươi không biết Vân Hề là ai.
Nhưng ngươi cảm thấy cái tên này rất đỗi quen thuộc.
Dường như từ rất lâu về trước, luôn có người gọi cái tên này bằng nhiều giọng điệu khác nhau.
- Vân Hề.
- Vân Hề.
- Vân Hề.
*
Vân Hề là ai?
Những gương mặt xa lạ kia, là ai?
Dường như ngươi đã quên mất một vài chuyện, một vài quá khứ.
Giống như việc tại sao ngươi lại thích Giáo chủ vậy.
Ngươi đã quên mất nguyên nhân.
*
Đêm rất dài.
Giáo chủ dần gọi mệt, rồi yên tĩnh lại.
Ngươi mở mắt nhìn Giáo chủ, thở dài một tiếng.
*
Đêm rất dài.
Ngươi ngủ thiếp đi.
Ngươi thức dậy.
*
Ngươi ngồi dậy chuẩn bị xuống giường, bỗng nhiên tóc bị giật đau.
Ngươi quay đầu lại, mái tóc dài của Giáo chủ quấn lấy sợi tóc của ngươi, không giựt ra được.
Ngươi đành phải quay lại gỡ tóc ra.
*
Chung giường, chung gối, kết tóc.
Thật tốt.
Ngươi nghĩ.
Ánh mắt lại hơi mất mát.
*
Trời sáng.
Giáo chủ lười biếng mở mắt.
Ngươi hết sức thành thạo hầu hạ Giáo chủ rửa mặt.
Ngươi đã làm chuyện này quen rồi.
Giáo chủ luôn thích sai bảo ngươi, bắt ngươi làm mấy việc vốn là bổn phận của thị nữ.
Vì thế, thị nữ thường bị giành mất việc đã lén lườm nguýt ngươi rất nhiều lần.
*
Rõ ràng ngươi là một ám vệ.
Mấy việc này vốn không đến lượt ngươi làm.
Nhưng ngươi là ám vệ của Giáo chủ.
Thứ nhất là thuộc về Giáo chủ.
Thứ hai mới là ám vệ.
Vì vậy ngươi nhất định phải nghe theo mệnh lệnh của Giáo chủ.
*
Ngươi lấy một chiếc khăn sạch nhúng vào nước ấm hơi nóng, sau đó vắt khô, thấy nhiệt độ vừa phải, không quá nóng cũng không quá lạnh mới cẩn thận lau mặt cho Giáo chủ.
Giáo chủ chỉ khoác hờ một chiếc áo ngoài, vì ngủ suốt đêm mà lớp áo trong trở nên lộn xộn, chiếc áo phanh ngực, để lộ làn da mịn màng trắng trẻo như sứ.
Ngươi đặt khăn ướt trở lại thau nước.
Ngươi lần lượt mặc từng lớp áo lót cho Giáo chủ.
Đôi mắt Giáo chủ như đang phát sáng.
Ngươi toàn tâm toàn ý, không có chút suy nghĩ lệch lạc nào.
*
Mặc trung y xong, ngươi lấy áo ngoài định khoác cho Giáo chủ.
Giáo chủ lại đưa tay bóp nhẹ cằm ngươi, cố ý trêu chọc:
- Hôm qua cũng đã ngủ chung rồi, chẳng lẽ ngươi còn định bội tình bạc nghĩa, không muốn chịu trách nhiệm?
Ngươi chỉ hờ hững nhìn Giáo chủ, rồi nắm tay y hôn một cái, thấy y lập tức ngoan ngoãn, bèn tiếp tục mặc áo ngoài đỏ rực cho y.
Trước giờ Giáo chủ vốn thích màu này.
Màu sắc đậm và sẫm như máu.
*
Đang buộc thắt lưng, Giáo chủ lại không kìm được trêu chọc ngươi.
- Vậy ta chịu trách nhiệm với ngươi thì sao?
Động tác của ngươi khựng lại.
Ngươi tiếp tục buộc thắt lưng.
Giáo chủ nhìn ngươi bằng ánh mắt nóng bỏng.
Rồi ngươi nghe giọng mình nói.
- Ừm.
*
Có lẽ Giáo chủ chỉ muốn tận hưởng sự phóng túng cuối cùng thôi. ( truyện trên app T•Y•T )
Có lẽ y chỉ coi ngươi như một người thay thế.
Vân Hề?
Ngươi chưa từng gặp người này bao giờ.
*
Nhưng chẳng sao cả.
Người ngươi thích là Giáo chủ.
Chỉ cần là Giáo chủ là được rồi.
Ngươi không dám mơ ước mấy thứ khác.
Ngươi đã hiểu rõ ngay từ đầu.
*
Chỉ là trong lòng vẫn có cảm giác chua xót.
Không thể xua tan.
Ngươi vuốt ve tua kiếm, mắt hơi cụp xuống.
*
- Sao ta thấy dạo này ngươi không vui vậy?
Giáo chủ ngâm mình trong bồn tắm, hơi nóng bốc lên khiến khuôn mặt tinh xảo trở nên lờ mờ.
Ngươi nhìn tấm lưng trần trụi của Giáo chủ, tiếp tục ngồi trên xà nhà không nhúc nhích.
- Lại đây.
Giáo chủ vốc một vốc nước, vận nội lực tạt tới chỗ ngươi đang ẩn nấp.
Ngươi chỉ đành nhảy xuống xà nhà.
Tiện tay gom hết giọt nước Giáo chủ tạt ngươi vào lòng bàn tay, khi chạm đất thì thả vốc nước đó về bồn tắm.
*
Không còn gì nghi ngờ, võ công của ngươi cao cường thế đấy.
Mặc dù ngươi cảm thấy mình chỉ có chút tài lẻ này mà thôi.
*
Giáo chủ thấy ngươi làm vậy, bèn vốc một vốc đầy tạt ngươi.
Ngươi không né tránh.
Vốc nước kia dễ dàng tạt ướt sũng ngực ngươi.
Ngươi quỳ một chân bên mép bồn tắm.
*
Giáo chủ lại tạt thêm một vốc nước nữa, lần này là nhắm vào mặt.
- Ngươi không vui thì cứ nói ra, buồn bực một mình làm gì, ngươi không nói ai biết ngươi không vui chuyện gì?
Ngươi vẫn không né tránh.
Giọt nước ướt át chảy xuống theo sợi tóc bên má.
- Lúc nào ngươi cũng vậy.
Giáo chủ đứng dậy trong bồn tắm, lội nước bước tới chỗ ngươi.
Sau đó túm chặt cổ áo ngươi buộc ngươi ngẩng đầu lên.
Khuôn mặt ửng đỏ vì hơi nóng xuất hiện ngay trước mắt ngươi.
- Rốt cuộc không vui chuyện gì, ngươi nói ra đi chứ.
*
Ngươi nhìn Giáo chủ.
Giáo chủ lườm ngươi.
Rồi ngươi cởi áo ngoài của mình khoác lên cho y.
Nước trong bồn tắm không sâu, chỉ vừa đến eo, Giáo chủ vừa đứng dậy khỏi nước ấm, chắc chắn nửa người trên sẽ lạnh.
*
Giáo chủ lại vứt chiếc áo ra ngoài, thẳng tay kéo ngươi vào bồn tắm.
Rồi hung hăng hôn môi ngươi.
Môi và răng lại lần nữa quấn quýt khó rời.
*
Mình mẩy ngươi đã ướt sũng, vải đen dính sát vào người.
Mặt Giáo chủ vì thiếu không khí mà càng đỏ hơn, rồi y bắt đầu cởi quần áo của ngươi.
Ngươi ngập ngừng khép cổ áo lại.
Giáo chủ lườm ngươi, sau đó đánh một cái, ngươi lập tức nhút nhát buông tay.
*
- Rốt cuộc ngươi có nói không?
Giáo chủ cười xấu xa, bá đạo dồn ngươi vào vách bồn tắm.
Ngươi chợt thấy cảnh này giống hệt cảnh đám hương thân dưới núi cướp đoạt con gái nhà lành.
Nhưng rõ ràng Giáo chủ đẹp hơn đám hương thân kia nhiều.
Ngươi nhìn vào mắt y, cả hai đều trần trụi ngâm mình trong nước.
Khoảng cách rất gần.
Tư thế mập mờ.
*
- Không nói? Có tin ta làm ngươi ngay tại đây không.
Giáo chủ nheo mắt, bóp cằm ngươi, khí thế thuộc về Giáo chủ chèn ép ngươi.
Nhưng y không mặc quần áo.
Khí thế áp lực kia bỗng hơi biến chất.
*
Ngươi lấy lòng mà ôm eo Giáo chủ.
Giáo chủ nhướn mày, cúi đầu hôn ngươi.
Lại là một gian phòng đầy ái muội.
*
Thị nữ bị đuổi ra ngoài canh cửa, trợn mắt cá chết lắng nghe động tĩnh bên trong.
Miệng khẽ hé ra, nghiến răng mắng một câu.
- Cẩu nam nam.
*
Ánh chiều tà chiếu xuống chân trời, nhuộm thành một vùng ráng đỏ mê người.