Ngươi là một ám vệ, ngươi thích Giáo chủ.

*

Cơ thể Giáo chủ bị một con quỷ chiếm giữ.

Kiếp trước chuyện này đã đủ phiền lòng rồi.

Kiếp này ngươi không thể để nó xảy ra nữa.

Giáo chủ vĩnh viễn là Giáo chủ.

Không phải thứ dã quỷ nào cũng được chạm vào.

*

Ngươi đi hỏi tiểu thần y.

Tiểu thần y chống cằm xoay chiếc bút lông sói.

Một lúc sau mới lười biếng hỏi ngươi.

- Ngươi biết sư phụ ta làm gì không?

- Ngự y.

- Vậy còn ta?

- Thần y. 

Ngươi nói.

Tiểu thần y bất nhã trợn trắng mắt với ngươi: - Ông cố ơi, ta là thần y chứ có phải bà đồng đâu.

“…”

- Tìm ta hỏi chuyện này? Có tác dụng khỉ khô gì đâu?!

- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Ngươi nhìn tiểu thần y.

Ngươi suy nghĩ kỹ càng.

Ngươi cảm thấy tiểu thần y nói rất đúng.

Sau đó ngươi gác kiếm lên cổ tiểu thần y.

Thanh trường kiếm chém sắt như chém bùn phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo.

Tiểu thần y nuốt nước miếng.

Ngươi bình tĩnh nhìn tiểu thần y.

*

Tiểu thần y mất tự nhiên khẽ ho một tiếng, tay chậm rãi nắm thân kiếm đẩy sang một bên.

- Ta nghĩ cách là được chứ gì.

Ngươi hài lòng rút kiếm về.

Tiểu thần y kinh hãi sờ cổ mình.

*

- Thật ra không phải là không có cách. 

Tiểu thần y nhấp một ngụm trà.

- Mà... chỉ là chuyện quỷ nhập xác này ta không giúp được thật.

- Hay là ngươi đi tìm đạo sĩ thử xem, biết đâu...

Ngươi kề kiếm ngang cổ tiểu thần y.

- Ta biết rồi biết rồi!

- Vùng phía Bắc ngoài biên giới có Dạ Sát giáo, nghe nói nghiên cứu chuyển hồn bài bản lắm!

*

Kiếp trước ngươi từng đến Dạ Sát giáo.

Tuy danh tiếng vang dội, nhưng thực ra là một ổ thổ phỉ xa xôi hẻo lánh, còn nghèo nàn lạc hậu.

Mặt ngươi không chút cảm xúc, nhưng kiếm lại ấn sâu vào da thịt hơn, để lại một vệt máu nông.

*

- Ta đã hứa với Giáo chủ rồi.

Tiểu thần y nghiêm mặt nói.

- Cho nên tuyệt đối không thể nói ngươi biết chuyện này.

- ... Cho dù ngươi lấy kiếm cắt cổ ta ta cũng không thể nói.

Ngươi lặng lẽ rút kiếm về.

Hiếm khi tiểu thần y nói được một câu thật lòng.

Nhưng lần này là nghiêm túc thật rồi.

*

Tiểu thần y sợ chết.

Sợ đến mức dù phải bỏ hết tất cả tôn nghiêm và vật ngoài thân cũng phải sống sót.

Tiểu thần y chưa bao giờ dám đùa giỡn với chuyện sống chết của chính mình.

*

Ngươi xoay người định đi.

Tiểu thần y ở sau lưng nói một câu.

- Không phải ta không muốn nói, chỉ là có một số chuyện, không biết sẽ tốt hơn.

Ngươi khựng lại, ẩn mình vào bóng tối.

*

Sao ngươi lại không hiểu lý lẽ này chứ.

Ngươi chỉ là một ám vệ.

Rất nhiều chuyện, ngươi không cần biết.

Cũng không nên biết.

*

Ánh nến đỏ lay lắt.

Ngươi mút nhẹ môi Giáo chủ.

Ngươi để lại một nụ hôn nóng bỏng.

Ngươi nhìn Giáo chủ, vẻ mặt buồn bã.

*

- Sao hả, ngươi vẫn không vui?

Giáo chủ tựa vào mép giường, lười biếng đút cho ngươi quả nho.

- Giáo chủ.

Ngươi ăn quả nho kia, nắm tay Giáo chủ cọ lên má.

- Á à ngươi được lắm, còn biết nhõng nhẽo nữa.

Giọng Giáo chủ mang ý cười ấm áp.

- Giống một chú chó nhỏ vậy.

*

- Thuộc hạ muốn biết.

Ngươi hôn tay Giáo chủ.

Bàn tay ấy thon dài đẹp đẽ, vì vừa vân vê quả nho nên còn vương chút vị ngọt.

- Chuyện mà Giáo chủ đang giấu giếm.

Ngươi cảm nhận được Giáo chủ thoáng khựng người.

*

Giáo chủ im lặng một lát.

Giáo chủ đột nhiên lên tiếng.

- Chúng ta lên giường thử xem sao.

Ngươi ngơ ngác nhìn y.

*

- Thời gian còn lại của ta không còn nhiều nữa.

Giáo chủ bắt đầu cởi quần áo.

Ngươi giữ y lại, dễ dàng nắm hai tay Giáo chủ giam trên giường.

Ngươi đối diện với Giáo chủ.

Một lúc lâu cũng không nói gì.

*

- Giáo chủ hà tất tự chà đạp mình.

Ngươi chế nhạo.

*

- Buông ra. 

Giáo chủ nói.

- Đây là mệnh lệnh.

Ngươi cụp mắt, quỳ dưới giường.

*

Giáo chủ bắt đầu cởi từng món quần áo trên người.

Đầu tiên là chiếc áo ngoài đỏ rực.

Tiếp theo là trung y trắng như tuyết. ( app TYT - tytnovel )

Rồi đến lớp áo lót.

Giáo chủ ngồi trên giường cúi đầu nhìn ngươi.

*

Ngươi quỳ dưới đất, ánh mắt không dám vượt quá giới hạn dù chỉ một chút.

Giáo chủ đá nhẹ vai ngươi.

- Cởi ra, ngươi nhát cái gì mà nhát.

Ngươi vẫn quỳ dưới đất.

Giáo chủ vươn đầu ngón chân nâng cằm ngươi lên, đôi mắt phượng hẹp dài khẽ nheo lại.

- Chẳng lẽ ngươi thấy ấm ức?

*

Đương nhiên là ngươi không thấy ấm ức.

Có điều người trước mắt không phải ai khác.

Là Giáo chủ mà ngươi thích.

Vì vậy ngươi nhát.

*

- Hôn cũng đã hôn rồi, còn không dám lên giường?

Ngươi hé miệng nhưng không nói gì.

- Ngươi muốn bổn Giáo chủ đợi đến bao giờ?

- Hửm?

*

Cuối cùng ngươi cũng ngẩng đầu lên, im lặng đứng dậy.

Vẻ mặt Giáo chủ quyến rũ, nói rõ là đang dụ dỗ ngươi.

Ngươi thở dài, tiến lên hôn sâu Giáo chủ.

Ngươi lấy chăn quấn Giáo chủ lại.

Xưa nay Giáo chủ sợ lạnh lắm.

*

Ngươi không chạm vào Giáo chủ.

Thứ nhất là vì ngươi nhát.

Thứ hai.

Là vì ngươi nhìn thấy sâu trong mắt Giáo chủ, cả linh hồn tỏa ra sự tuyệt vọng và điên cuồng.

Khiến ngươi vô cớ sợ hãi.

*

Như thể giây tiếp theo, y sẽ hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời ngươi.

Biến mất khỏi ký ức của ngươi.

Sự tồn tại bị xóa bỏ hoàn toàn.

*

Giáo chủ vẫn nhìn ngươi đầy hứng thú.

Xem ra hôm nay không đạt được mục đích sẽ không chịu thôi.

Ngươi thở dài một tiếng.

*

Ngươi hôn nhẹ lên làn da trần trụi của y.

Ngươi liếm xương quai xanh đẹp đẽ của Giáo chủ.

Ngươi vuốt ve tấm lưng trần bóng loáng của Giáo chủ.

Ngươi ngậm lấy yết hầu của Giáo chủ.

Ngươi nghe tiếng rên rỉ thỏa mãn của Giáo chủ.

*

Sau khi làm xong, hai mắt ngươi thất thần nhìn lên nóc gường.

Vẻ mặt Giáo chủ thỏa mãn.

Ngươi nghe Giáo chủ cười khúc khích.

Giáo chủ lại dụi vào người ngươi.

Giống hệt yêu tinh bám người.

Ngươi bình tĩnh nghĩ.

Hơi nóng trên vành tai vẫn chưa tan hết.

*

- Thêm lần nữa?

Mắt Giáo chủ sáng rỡ.

Ngươi nắm hai tay Giáo chủ đang sờ mó lung tung trên người mình.

Ngươi hôn nhẹ Giáo chủ một cái.

- Lần sau đi.

Giáo chủ miễn cưỡng chấp nhận đề nghị này.

*

Ngươi đắp chăn cho Giáo chủ.

Ngươi nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời không còn sớm nữa.

Ngươi xoay người chuẩn bị tắt nến.

*

Tay Giáo chủ vươn ra khỏi chăn nắm lấy tay ngươi.

Mái tóc đen xõa trên giường.

Không khí mập mờ lạ thường.

- Tối nay ngủ với ta đi?

*

Mặt ngươi không chút cảm xúc quay người nhìn Giáo chủ.

- Lạnh. 

Giáo chủ nói đúng tình hợp lý.

Ngươi thở dài một tiếng rồi thổi tắt nến.

Mặc nguyên quần áo lên giường.

*

Ngươi cảm thấy hôm nay thở dài còn nhiều hơn cả kiếp trước.

Ngươi lần nữa nắm lấy bàn tay sờ mó lung tung của Giáo chủ.

Ôm chặt Giáo chủ vào lòng.

*

Giáo chủ không chịu thua kém thổi hơi vào tai ngươi.

- Đã làm rồi thì làm tới cùng luôn?

Giọng Giáo chủ nghe có vẻ rất hưng phấn.

Trong bóng tối, ngươi lại hôn Giáo chủ lần nữa.

*

- Đợi chừng nào Giáo chủ hoàn toàn thoát được.

Ánh mắt ngươi dịu dàng.

- Đến lúc đó dù Giáo chủ muốn làm gì...

- Thuộc hạ cũng nghe Giáo chủ hết.

Giáo chủ cắn môi ngươi, hừ một tiếng.

*

Đêm rất im ắng, ngươi ôm Giáo chủ, ngủ thiếp đi.

Nếu đây chỉ là một giấc mơ, vậy xin hãy để nó, dài hơn một chút nữa.

Ngươi bằng lòng chết trong giấc mơ này.

[Vở kịch nhỏ]

- Làm thêm lần nữa?

Đôi mắt Giáo chủ sáng rỡ.

Người nắm bàn tay Giáo chủ đang sờ mó lung tung trên người mình.

Ngươi khẽ hôn Giáo chủ.

- Tuốt nhiều hại sức khỏe.

Vẻ mặt Giáo chủ đầy oán trách.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play