Ngươi là một ám vệ, ngươi đã hôn Giáo chủ.

*

Thực ra là Giáo chủ đã hôn ngươi.

Ngươi nhìn nụ cười không chút làm bộ trên gương mặt Giáo chủ.

Thở dài trong lòng.

*

Ngươi cảm thấy Giáo chủ lại đang trêu chọc ngươi.

Trước đây y thường làm mấy chuyện này lắm.

*

Chẳng hạn như bị bệnh hay bị thương thì nhất quyết không chịu uống thuốc, nằng nặc đòi ngươi thổi nguội rồi đút từng muỗng cho y.

Ngươi đút xong định lấy khăn lau nước thuốc trên khóe miệng y, y lại nhìn ngươi với vẻ nghịch ngợm, thình lình ghé sát quệt hết nước thuốc lên môi ngươi rồi nhìn vành tai ngươi ửng đỏ, cười nhạo ngươi ngay cả chút đắng ấy mà cũng không chịu được.

Ngươi khựng người tại chỗ không dám nhúc nhích, chỉ thấy vành tai nóng ran.

*

Chẳng hạn như đang xử lý công việc trong giáo mà nhíu mày thì sẽ gọi ngươi ra.

Ngươi tưởng y gặp chuyện khó khăn hoặc rắc rối gì đó cần ngươi giải quyết, y lại kéo ngươi tới hôn một cái, đôi mắt vẫn không rời khỏi xấp giấy tờ kia.

Ngươi lại lần nữa lặng lẽ ẩn mình bên cạnh, sờ vệt nước ươn ướt trên má, nghe Giáo chủ không nhanh không chậm than thở một câu: - Làm vậy tâm trạng khá hơn nhiều, chậc, đám lão già chưa chịu xuống mồ này cả ngày chỉ biết gây phiền phức cho ta.

Lúc đó ngươi từng tưởng rằng Giáo chủ có tật hễ tức giận là hôn lung tung.

*

Vì chuyện này mà ngươi còn đi hỏi tiểu thần y.

Tiểu thần y nghe ngươi miêu tả kỹ càng tỉ mỉ, bèn trầm ngâm mấy giây rồi xoay người vào nhà kho lấy củi và dầu thông.

Ngươi tưởng tiểu thần y đã có cách nào đó để chữa trị.

Sau đó tiểu thần y xụ mặt, lấy dầu thông đốt đuốc đuổi ngươi ra khỏi kho thuốc.

Sau đó tiểu thần y tuyên bố lần sau mà còn nghe ngươi nói mấy chuyện kiểu này nữa sẽ tự tay châm đuốc thiêu chết ngươi.

Ngươi chẳng hiểu mô tê gì.

- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Chẳng hạn như khi Giáo chủ tắm, luôn làm lơ mấy bộ trung y sạch sẽ tươm tất mà hạ nhân đã chuẩn bị sẵn bên cạnh bồn tắm, gọi ngươi ra bảo ngươi đi lấy quần áo cho y.

Ngươi vâng lệnh đến phòng y lấy đồ mang tới, y lại lười biếng ngâm mình trong nước bảo ngươi hầu hạ y mặc đồ, thoải mái trần truồng cơ thể mặc cho ngươi làm gì thì làm, còn thường nhân lúc ngươi đang nghiêm túc buộc thắt lưng mà sờ soạng chỗ này chỗ kia trên người ngươi. Mặc một bộ trung y đơn giản mà mất cả nửa nén hương, mặc xong còn đổ thừa, chê ngươi lề mề quá.

Nhưng lần sau y vẫn kêu ngươi đi lấy quần áo mặc, chơi trò này không biết chán.

Thị nữ hầu hạ Giáo chủ tắm rửa lần nào cũng bị Giáo chủ đuổi ra ngoài canh cửa, mỗi lần thấy ngươi lấy trung y từ phòng Giáo chủ rồi đẩy cửa đi vào, đều lén lút lườm nguýt sau lưng ngươi.

Ngươi vừa quay đầu lại, nàng vẫn giữ bộ dáng phi lễ chớ nhìn.

*

Ngươi vô số lần nghi ngờ liệu Giáo chủ có tình cảm gì với ngươi không.

Nhưng ngươi không dám.

Ngươi không sợ kẻ thù mạnh, không sợ sống chết.

Đối thủ càng mạnh, nhiệm vụ càng khó ngươi cũng sẽ xông lên không chút sợ hãi.

Nhưng ngoại trừ đối diện với Giáo chủ, thì lại nhát gan đến lạ.

*

Hoàn hồn lại.

Ngươi bình tĩnh nhìn Giáo chủ tỏ vẻ oán trách mắng ngươi là kẻ phụ lòng.

- Ui chao tên đầu gỗ kia, hôn người ta mà không chịu thừa nhận, tội nghiệp cho sự trong trắng của ta.

Ngươi nhìn Giáo chủ hai tay ôm tim, đột nhiên quỳ bịch xuống đất.

Ngươi nâng kiếm bằng hai tay, dâng trường kiếm cho Giáo chủ.

- Ngươi định làm gì? 

Giáo chủ ngừng khóc thút thít.

- Thuộc hạ mạo phạm Giáo chủ, tội ác tày trời, xin Giáo chủ trách phạt.

- Đúng là phải phạt. 

Giáo chủ nói.

Ngươi quỳ không nhúc nhích.

- Vậy... phạt ngươi hôn ta một cái.

*

- Ở đâu? 

Ngươi hỏi.

- Môi. 

Giáo chủ nói đúng tình hợp lý.

*

Ngươi chậm chạp không động đậy.

Người tốt như Giáo chủ, không phải là người ngươi được phép nhúng chàm.

- Hầy, ám vệ giỏi rồi thì không nghe lời Giáo chủ nữa, ta làm Giáo chủ còn có ý nghĩa gì, chi bằng sớm ngày nhường cơ thể cho... ưm.

Ngươi hung hăng dồn Giáo chủ vào vách đá, môi răng hôn y, chặn lời lẽ khiến người ta nhói lòng kế tiếp của Giáo chủ.

Giáo chủ đáp lại nụ hôn hết sức nhiệt tình, hai tay phối hợp câu lấy cổ ngươi.

*

Trong hang động trống trải vang lên tiếng nước “chắt chắt” mập mờ.

Ngươi buông Giáo chủ ra, y thở dốc.

- Giáo chủ... không được nói mấy lời đó.

Giáo chủ khẽ thở dốc, mặt ửng hồng quyến rũ, khều cằm ngươi lên rồi chậc một tiếng.

- Gan cũng lớn nhỉ, dám ra lệnh cho ta rồi?

Ngươi im lặng nhìn y.

Giáo chủ cười híp mắt hôn ngươi thêm cái nữa.

- Nhưng ta thích.

*

Cúi đầu nhìn Giáo chủ một lát.

Vành tai ngươi lặng lẽ ửng đỏ.

*

Ngươi là một ám vệ.

Ngươi thích Giáo chủ.

Bây giờ xem ra, hình như Giáo chủ cũng thích ngươi.

*

Ngươi nhìn vào mắt Giáo chủ, trong đôi con ngươi ấy toàn là ngươi.

Tim ngươi run lên.

Thế là ngươi nói ra lời ngươi từng nghĩ đời này sẽ không có cơ hội nói ra.

- Thuộc hạ mến mộ Giáo chủ.

*

Giáo chủ cười híp mắt nhìn ngươi, không nói gì.

Ngươi chợt nhận ra mình lỡ lời.

Ngươi là con dao của Giáo chủ.

Ai cũng có thể thích Giáo chủ, chỉ riêng ngươi là không được.

*

- Thuộc hạ vượt quá giới hạn rồi.

Ngươi buông cánh tay ôm eo Giáo chủ ra.

Bàn tay khác của ngươi vẫn đan chặt mười ngón với Giáo chủ.

Ngươi khẽ rút tay ra.

...

Không rút ra được.

*

Giáo chủ không vui kéo bàn tay ngươi vừa buông ra đặt trở lại eo mình.

- Bảo ngươi là đầu gỗ ngươi tưởng mình là đầu gỗ thật à.

Ngươi im lặng nhìn Giáo chủ.

- ... Hầy.

Giáo chủ véo mạnh má ngươi.

- Bảo ngươi nói thêm vài câu tình tứ thì chết hả?

*

Ngươi không biết nói mấy lời tình tứ ngọt ngào kia.

Thậm chí bình thường nếu Giáo chủ không gọi ngươi, ngươi còn chẳng phát ra âm thanh nào.

Việc đầu tiên một ám vệ phải làm là “ám”, ngươi đã quen ẩn mình trong bóng tối rồi.

Giữ im lặng, là điều đầu tiên.

*

Trong thế giới của ám vệ, rất nhiều chuyện không cần phải lên tiếng.

Đối với ngươi, lời nói không có tác dụng bằng hành động trực tiếp. ( app truyện TᎽT )

*

Thế là ngươi suy nghĩ đôi chút.

Ngươi nhớ lại hình ảnh phụ thân hôn mẫu thân trong ký ức.

Tuy đã mơ hồ đến mức chỉ còn lại một cái bóng.

Bị màn sương trắng dày đặc che phủ.

Ngươi cúi đầu hôn đôi mắt Giáo chủ, ngươi nghe Giáo chủ bất lực nói một câu.

- Ngươi đó, ngươi đó.

Trong mắt ngươi ánh lên nụ cười.

*

Ngươi men theo đôi mắt hôn xuống, hàng mi dài khẽ phất qua mặt ngươi.

Ngươi hôn sống mũi cao thẳng, hơi thở ấm áp nhẹ nhàng phả ra.

Ngươi hôn đôi môi mà ngươi đã mơ ước bấy lâu.

Ngươi quấn lấy đầu lưỡi ẩm ướt, nuốt nước bọt xuống miệng.

Ngươi ôm eo Giáo chủ, ngón tay thon dài nắm chặt tay y.

*

Ngươi tiếp tục hôn Giáo chủ.

Xem ra Giáo chủ rất vui.

*

Ngươi dừng nụ hôn này lại.

Ngươi nhìn Giáo chủ thở dốc dưới người ngươi, vẻ mặt ửng hồng.

Không biết chiếc mão rơi xuống từ lúc nào, mái tóc đen dài xõa tung sau gáy, rũ xuống theo vách đá, trải dài dưới đất.

Sau đó ngươi nghe Giáo chủ nói.

- Ngươi cười rồi.

*

Ngươi cười rồi.

Trước đây ngươi chưa bao giờ cười.

Từ sau khi ngươi bị đưa vào Ma Giáo.

*

Giáo chủ vuốt ve khuôn mặt ngươi, đầu ngón tay lành lạnh lướt nhẹ trên da ngươi.

- Ngươi đó, ngươi đó, cười đẹp như vậy làm gì.

Giáo chủ khẽ cười.

- Thì ra ngươi cười trông như thế này.

*

Giáo chủ ôm hai má ngươi, thái độ rất nghiêm túc.

- Sau này chỉ được cười với ta.

- Thuộc hạ tuân lệnh. 

Ngươi nói.

Sau đó ngươi hôn Giáo chủ lần thứ ba.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play