Gió lạnh thổi qua khiến cả hai người tỉnh táo hẳn.
Tô Nhuế giật mình toát mồ hôi lạnh. Cô ấy nắm tay Tưởng Sương bước nhanh hơn, cuối cùng chuyển sang chạy, chỉ sợ chậm một chút thôi sẽ bị gọi lại.
Cả hai chạy từ dưới cầu về tới một con phố bán đồ ăn đêm, đèn đuốc sáng trưng, mãi cho tới khi nhìn thấy người thì họ mới yên tâm dừng lại, chạy vội quá khiến cả hai mệt đứt hơi.
“Sương Sương, lúc nãy tớ sợ ch khiếp luôn ấy!” Tô Nhuế thở không đều, đôi chân vẫn còn mềm nhũn, phải nắm lấy cánh tay Tưởng Sương mới đứng vững được.
Mặt Tưởng Sương tái mét, cô cũng chẳng khá hơn là bao.
Sau lần này hai người không dám đi đường tắt nữa, chỉ dám đi đường đông người.
Tô Nhuế kể với Tưởng Sương rằng dạo gần đây đã xảy ra một vụ việc nghiêm trọng. Vì mâu thuẫn ở cửa hàng, đối phương đã gọi một đám côn đồ đến, có người còn cầm d a o đ â m người khác trọng thương nữa. Lúc nãy cô ấy cứ nghĩ trong đầu, nếu bọn chúng thật sự ra tay thì sao, chúng có biết sợ là gì đâu.
Tưởng Sương cũng vẫn còn sợ, cô nắm chặt tay Tô Nhuế: “Sau này chúng ta đừng đi đường tắt nữa.”
“Tớ sẽ không đến đó nữa. Tớ mà kể với bố mẹ về chuyện tối nay, chắc chắn sẽ bị mắng một trận cho mà xem.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT