Gió thổi từ hai bên, tạo cảm giác không an toàn, Tưởng Sương mím môi, khẽ nuốt khan trong cổ họng, vẫn nắm chặt lấy vạt áo của cậu.
Cô sợ ngã xuống nên nắm thật chặt. Vì vốn cô rất quý mạng sống của mình.
Con đường quê quanh co uốn khúc, cỏ cây mọc hoang dại không ai chăm sóc ven đường, có những cành cây vươn ra mặt đường, nếu không tránh kịp rất có khả năng bị chúng quất vào người.
Tưởng Sương chỉ từng ngồi trên xe máy của cậu, sau này cậu vay tiền mở tiệm tạp hóa, xe máy cũng đã bị bán đi.
Lần này, cô ngồi trên xe của Phó Dã.
Gió núi mùa đông thật khắc nghiệt, cảm giác ẩm lạnh xuyên qua áo bông bám vào da. Phó Dã ở phía trước, đôi vai rộng của cậu chắn đi phần lớn gió. Cô nhìn cậu qua tầm nhìn hẹp của mũ bảo hiểm, có vẻ cậu không cảm thấy lạnh, sống lưng vẫn thẳng tắp.
Cậu lái xe rất ổn định, không như những kẻ côn đồ phóng vụt qua trên đường phố. Khi đi tới chỗ gồ ghề cậu sẽ đi chậm lại, Tưởng Sương không cảm thấy xóc chút nào.
Mỗi một đoạn đường họ đi qua đều có những đoạn mặt đường trơn ướt, ánh nắng không lọt vào được, khi đến nơi cao không có cây cối che chắn, ánh mặt trời lại vô cùng chói chang.
Tưởng Sương thấy mặt trời sắp lặn, hoàng hôn rực rỡ đẹp đến mức gần như không thực. Xe bắt đầu xuống dốc, tầm nhìn bị che khuất đi bởi những tán cây xanh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play