Nàng đánh bạo liếc trộm một cái, kiệu đi ngang qua nàng, trong khoảnh khắc kinh diễm ấy, đôi mắt nàng bỗng mở to, người ngồi trên kiệu lộng lẫy kia, chính là vị thiếu niên tuấn tú cao quý kia, chẳng phải là Thái tử Đông Cung sao? Ánh mắt ấy, dáng vẻ ấy, khiến nàng không khỏi kinh ngạc. Không phải nói Thái tử là người bệnh tật yếu ớt sao? Sao lại có thần thái tốt như vậy?
Nàng hầu hạ Hoàng đế, tuy là vinh hiển, nhưng Hoàng đế đã gần năm mươi, lại là một lão già mập mạp. Nghĩ đến thân thể ấy, lại nhìn thiếu niên mảnh mai như trúc trước mắt, trong lòng nàng bỗng dâng lên nỗi tủi thân không nói thành lời.
“Chủ tử, kiệu đi qua rồi, chúng ta có thể đi tiếp.” Cung nữ bên cạnh nhắc nhở nàng.
Nàng quay đầu nhìn bóng dáng hồng nhạt của Đường Nhụy, lúc này đây, nàng lại bắt đầu có chút ghen tị với nàng ta.
Đường Ngữ Ngưng thu lại tâm tư, bước nhanh về phía trước, phía trước không xa chính là điện Anh Hoa. Nàng thẳng lưng bước đi, những thứ xa vời khó với kia tạm thời không nghĩ đến, trước mắt vẫn nên ứng phó cho tốt mọi chuyện đã.
Nàng nhấc bước tiến về phía trước, chợt đối diện với hai tiểu cung nữ đi tới, nàng nhìn kỹ, nhận ra một người trong đó, liền vẫy tay gọi. Cung nữ kia nhìn quanh bốn phía, rồi nhanh chóng bước lại gần.
“Tham kiến Ngưng quý nhân.” Cung nữ nhanh nhẹn hành lễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT