"Hồng Vy !Hồng Vy anh đã nó sẽ ở cùng em mãi mãi mà! ,tỉnh dậy đi! ,làm ơi!,".
trải trẻ khuôn mặt đầy bụi bặm ,và màu từ trên đầu chảy xuống ,mỉm cười nhẹ nhàng.
"Em đừng khóc ,anh sẽ không, sẽ không rời xa em đâu ,anh chỉ là cảm thấy hơi mệt mà thôi ,cần nghỉ một chút".
"không !,Hồng Vy mở mất ra đi !,cơ thể anh lạnh ,lạnh lắm ,đừng rời xa em mà !,tất cả là tại em nếu không phải tổ chức sinh nhật cho em anh sẽ không !".
"không phải lỗi của em đâu An Nhi ,đây là quyết định của anh mà ,hiện tại anh hơi mệt rồi anh nghỉ ngơi một chút nhé".
Hồng
"không ! anh không được nghỉ Hạng Hồng Vy dậy đi !,Bác sĩ sắp tới rồi anh ,anh không được nghỉ không được! ".
"Anh không được bỏ em lại !".
(...)
Vân An Nhiên khuôn mệt mỏi tỉnh dậy ,cậu xoa xoa mái tỏa rối của mình .
Hệ thống đột nhiên hiện lên :[ting, kí chủ ngài lại mơ thấy giấc mơ đó nữa hả ?].
Vân An Nhiên giật nhìn vào màn hình trước mắt ,
“đã bảo là đừng có xuất hiện đột ngột như vậy nữa mà sẽ dọa chết tôi đó”
Hệ thống im lặng
Vân An Nhiên thở dài "được rồi hiện tại tiến trình nhiệm vụ của Lâm Viễn thế nào rồi".
[thưa kí chủ tiến trình nhiệm vụ của Lâm Viễn là 998/1000 lần tỏ tình rồi ạ].
Vân An Nhiên vừa chỉnh lại đầu tóc rối bù vừa đánh răng "thế à nhanh thật đấy vậy chỉ còn Hai lần tỏ tình nữa là được đúng không ".
[đúng vậy kí chủ ngài đã chuẩn bị ý tưởng tỏ tình chưa?]
"ừ cũng có rồi đó đầu tiên là thế này... rồi thế kia...".
Vân An Nhiên nhìn bản hệ thống đang hiện chữ liên lục ,trong đầu liền nhớ lại lần đầu nó và cậu gặp nhau.
Lúc đó là khoảng 5 năm trước cậu đang ở trong kí túc xá trường ,cậu lúc đó là một sinh viên cuối cấp đang chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp.
[ting ting xin chào kí chủ tôi là hệ thống não tàn vì tình chỉ cần ngài hoàn thành hết nhiệm vụ chúng tôi có thể hồi sinh Hạng Hồng Vy ].
[Ting ,chỉ cần ký chủ bị Lâm Viễn từ chối lời tỏ tình 1000,vì tình yêu mà bị Anh Hiên Hiên đánh 1000, vì tình yêu mà bị Vương Minh sỉ nhục công khai 1000 lần thì ,người yêu Hạng Hồng Vy của kí chủ sẽ được hồi sinh ].
mới dầu Vân An Nhiên không hề tin nó. nhưng nhớ tới Hạng Hồng Vy người đã vì mình mà chết ,người mà mình yêu quý kia lại khiến cậu có suy nghỉ.
'cứ thử đi lỡ như được thì sao'.
thế là không biết vì sao cậu đã đồng ý với nó cuối cùng thực hiện nhiệm vụ.
Nhớ hồi đó nhiệm vụ nó cậu tỏ tình với Lâm Viễn ,vừa mới bị từ chối lần thứ 98 xong thì đã vị nó gọi đi làm chó liếm cho Anh Hiên Hiên cuối cùng bị người ta chết bỏ mà đánh chưa hết ,nó hệ thống còn ác dộc đến độ khi vết thương của cậu chưa lành thì đã bảo cậu đi làm chó liếm nữa cho Vương Minh sỉ nhục còn bị bắt nhảy vào hồ bơi công khai chỉ để nhặt vòng cổ cho con chó của cậu ta.
Thật sự là thảm không tả nổi ,lúc đó cậu chỉ muốn giết bọn họ cho đỡ tức ,nhưng mà nhớ đến Hạng Hồng Vy vẫn đang đợi mình thì cậu vẫn cắn răng chịu đựng.
Trở về hiện tại cậu đang đi đến công ty của em gái mình ,phải là em gái của mình .
Nhà cậu rất giàu có ,là giới tài phiệt cao cấp ,công ty thì lớn mạnh.
Còn lý do cậu là con trai trưởng nhưng không thừa kế cũng rất đơn giản.
Vì biểu hiện não tàn vì tình của cậu khi làm nhiệm vụ quá xuất sắc thế nên cha mẹ cũng không an tâm để cái công ty này rơi vào tay Vân An Nhiên, thế là họ quyết định đưa cho Vân Phương Nhiên em gái cậu thừa .
Hiện tại cậu chỉ đơn giản làm cái chức phó giám đốc bù nhìn lên công ty chỉ để ngồi suy nghĩ ý tưởng để hoàn thành nhiệm vụ thôi .
Trên đường đi đến phòng làm việc của mình có rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía cậu ,những lời thì thầm bàn tán không ngớt.
Vân An Nhiên cũng đã quá quen với tình trạng này ,chỉ vì 5 nam qua cậu lấy danh nghĩa tình yêu mà vì ba người làm đủ thứ truyện si tình thế nên cậu đã được đặt cho danh hiệu .
Tam liếm cẩu ,danh hiệu đó không chỉ lưu truyền trong giới nhà giàu ,hào môn mà còn được cả nước biết đến ,thế nên bọn họ bàn tán cũng phải thôi.
Vân An Nhiên thong thả bước vào phòng làm việc.
Cậu trò chuyện với hệ thống "này hệ thống ngươi bảo chỉ còn Hai lần tỏ tình với Lâm Viễn nữa thì sẽ hoàn toàn cắt đứt với anh ta đúng không? ".
[vâng thưa kí chủ ].
"vậy hai lần này là hết thế ta có thể gộp thành một lần được không ,ví như tỏ tình 30 phút trước rồi lại tỏ tình tiếp ".
[có thể chỉ cần không sụp đổ hình tượng não tàn vì tình là được].
Vân An Nhiên mỉm cười vui vẻ "tốt quá vậy thì chỉ cần trong tối nay thôi mọi thứ sẽ kết thúc được rồi ".
[kí chủ ,ngài thật sự không có chút tình cảm nào với Lâm Viễn hay sao dù gì cũng đã theo đuổi hắn 5 năm rồi mà ].
Vân An Nhiên ngạc nhiên trước câu nói vừa rồi của Hệ thống.
"ta còn tưởng ngươi chỉ là một dãy số liệu ai ngờ cũng có chút cảm xúc đấy chứ ".
[...]
"gì vậy ngươi lại giả câm điếc đấy à !,này này!hệ thống, này!".
vài phút sau hệ thống mới lên tiếng.
[tối nay kí chủ định sẽ làm gì ?].
"tối nay á ".
Vân An Nhiên nở một mụ cười đầy bí ẩn.
"tối nay là sinh nhật của Lâm Viễn đó ngươi đoán ta sẽ tặng bất ngờ gì cho anh ấy ".
"yên tâm đi dù sao thì anh ta như vậy 5 năm rồi cũng không thích ta ,kẻo ta biến mất ánh ta sẽ tổ chức tiệc bắn pháo hoa ăn mừng đó".
(...)
8 giờ tối Vân An Nhiên ngồi trên xe cùng em gái mình đến dự tiệc sinh nhật của Lâm Viễn.
Nói đến Lâm Viễn thì anh ta nhà ,nhà họ Lâm là đối tác làm ăn với nhà họ Vân từ xưa đến giờ vẫn vậy.
Đến nơi Vân Phương Nhiên đi xuống trước ,cô mặc một một váy đỏ đính rất nhiều đá quý sáng lấp lấm nhìn án trai mình sau đó quy lại nhìn anh trai mình ,anh mắt đầy bất lực ,giống như thường lệ nói .
"đến nơi anh đừng có làm trò đó , còn nữa đừng có bám riết không buông lấy Lâm Viễn nữa ,anh tỏ tình đủ nhiều rồi đấy ".
Vân An Nhiên bĩu môi "sao em nói thế dù gì đó là tình yêu của anh mà ,em nên tôn trọng chứ nếu mà...".
"thôi thôi thôi anh im lặng hộ em cái ,lú nào cũng nếu mà có bao giờ thành sự thật đâu".
Vân Phương Nhiên không muốn nhe cậu lải nhải về tình yêu của mình mà bỏ đi trước.
Chẳng mấy chốc hai người đã đến sảnh chính bữa tiệc .
Tiệc sinh nhật này của Lâm Viễn được tổ chức ở một căn biệt thự lớn có hồ bơi có đủ thứ ,nói chung là giới nhà giàu ,giới giải trí giới trí thức có đủ và toàn là người nổi tiếng.
Dĩ nhiên Vân An Nhiên cũng nổi tiếng nhưng mà là nổi tiếng nhờ tai tiếng.
Vân Phương Nhiên đến nơi thì đi đến một hướng khác của bữa tiệc .
Trước khi đi cô có dặn "anh đừng có mà làm trò hề gì nữa đấy nhé ".
Vân An Nhiên nhìn theo bóng lưng con bé .
'này hệ thống con bé này có bạn trai là bỏ anh trai nó làm cho ta đau lòng quá đi '.
[ kí chủ nếu đau lòng thì người cũng kiếm một người bạn trai đi ].
' xì ta đây mới không cần bạn trai nha'.
Vân An Nhiên nhìn quanh sảnh chính một vòng cuối cùng đã thấy được Lâm Viễn.
Lâm Viễn là một người rất đẹp ,là con lai ,với mái tóc dài màu bạch kim ,khuôn mặt như tuyết mùa đông vừa mong manh vừa lạnh nhạt, nhưng trên môi lại luân nở một nụ cười dịu dàng ôn nhu với tất cả mọi người .
Vân An Nhiên tỏ vẻ mê muội.
'hệ thống ngươi nhìn xem anh ấy cười kìa thật đẹp biết bao ,thật giả tạo biết bao ,ai mà nghĩ được anh ấy là một kẻ hai mặt như thế nào chứ '.
[...]
thôi được rồi mày không muốn nói chuyện chứ gì ,được thôi .
Vân An Nhiên vui vẻ chạy đến chỗ Lâm Viễn đang nói chuyện với mọi người.
"Lâm Viễn Ca ca chúc mừng sinh nhật anh nha ".
Vân An Nhiên vẻ mặt rạng rỡ như đóa hoa mùa xuân vui vẻ chức mừng.
Lâm Viễn thấy cậu thì khéo mát có hơi giật giật , nhẹ lùi lại một chút
"xin chào Vân Thiếu Gia".
Vân tỏ vẻ không nhận ra vẫn tiến tới ôn lấy cánh tay Lâm Viễn.
"anh đừng xa cách vậy mà ".
Lâm Viễn tuy vẻ mặt vẫn nở nụ cười nhưng lại hất tay cậu ra .
"Xin Vân thiếu gia Tự trọng ".
‘hệ thống cậu nhe gì không anh ấy nói tôi không có lòng tự trong kìa ,anh ta nói đúng rồi đấy tôi ấy mà không có tý tự trọng nào luôn ấy.’
Vân An Nhiên cũng biết người ta không ưa gì mình ,cậu khẽ nó "vậy Lâm Viễn ca ca hôm nay là sinh nhật của anh mà ,em có một món quà tặng cho anh".
nối rồi cậu sai người mạng quà đã chuẩn bị trước để trong xe đến. trong đó có một bó hoa được bọc cẩn thận và một cái hột nhỏ rất chi là tinh xảo
khi mở bó hoa ra hoa này không đơn giản là hoa thường .
mà là hoa làm từ những lưỡi dao bằng bạc sắc ngọn .
Vân An Nhiên cầm bó hoa làm vằng những con dao bạc mỉm cười đưa đến cho Lâm Viễn "mấy hôm trước anh nó chỉ cần em tự tay là bó hoa từ những con dao bạc này thì sẽ xem xét lời tỏ tình của em mà đúng không ,vậy anh có đồng ý làm bận trai em không ".
Lâm Viễn tuy mỉm cười nhưng ánh mắt lại lạnh lùng nhìn cậu.Anh ta nhìn cậu đánh giá một lượt.
tay thì bị băng bó cẩu thả có thể là vì quá vội vã, để lộ ra vài miệng viết thương dài khá sâu vì bị dao đâm vào , có vết thương còn đang rỉ máu .
còn trên mặt Vân An Nhiên thì có vài chỗ dán băng dính y tế có lẻ vì bị dao vô tình cứa phải .
Rồi Lâm Viễn nhìn bó hoa kia ,những cánh hoa sắc ngọn điều tăm tắp có mấy cánh còn dính máu của Vân An Nhiên.
Lâm Viễn chỉ cười nhạt sau đó hất bó hoa ra chỗ khác.
tất cả khác mời thấy vậy thì bàn tán không thôi .
"này vị Vân thiếu gia kia có bị điên không sinh nhật mà tặng cho người ta bó hoa làm bằng dao ".
" ê cậu không biết sao cậu ta ấy à là chỉ vì một cậu nói đùa của người ta mà làm đến mức đó không chỉ là lầm đầu ".
"nó vậy là đã nhiều lần lắm rồi sao?".
"tất nhiên, mà nói này không biết tại sao Vân gia lại không đoạn tuyệt với cậu ta nhỉ mà là con tôi tôi đã đuổi nó đi lâu rồi ".
“đúng ,đúng đấy ”
"cũng tội nghiệp Lâm thiếu gia đâu cứ suốt ngày bị một tên điên đeo bắm
…
Tiếng xì xào bàn tán càng lúc càng nhiều.
Vân An Nhiên vẫn thản nhiên ,không quan tâm mà đi nhặt lại bó hoa bằng dao mà mình đã làm bị hất đi.
tường lưỡi dao sắc ngọn cứa vài tay cậu những vết thương trên tay chưa lành cứ thế bị rỉ máu ra ,còn có nhiều vết thương mới vì chạm vào dao mà xuất hiện ,băng gạc trên tay cũng bị nhuộm đỏ bởi máu tươi.
Vân An Nhiên đôi tay đầu máu cần lấy nó hoa.
máu trên tay cậu còn rơi cả cuốn sàn nhà .
'hầy tiếc thật cái này tôi phải thức hai đêm để làm đấy thật đáng tiếc đến tay còn bị thương ra thế này '.
Vân An Nhiên vẫn mỉm cười như không có gì
'nhưng mà đây chỉ mới là món quà đầu tiên thôi '.