Không biết có phải là ảo giác hay không, Mạc Dạng cảm thấy dạo gần đây, vai chính dường như không còn thích cậu như trước.
Trước đây Yến Lăng Vân tuy lạnh nhạt, nhưng cũng chưa từng bài xích cậu, đôi khi còn chịu tâm sự với cậu vài câu.
Còn bây giờ, hắn đi đâu cũng một mình, quanh người là hơi thở lãnh đạm đến nỗi khiến người ta không dám đến gần. Ngay cả khi muốn mang cho hắn một chén trà, Mạc Dạng cũng chỉ dám đứng nép nơi góc tường, mấp máy môi mà không dám mở lời.
Giây phút này là hiếm hoi trong mấy ngày qua bọn họ có giao tiếp bằng ánh mắt. Mạc Dạng vừa nhìn thấy Yến Lăng Vân liền có chút hoảng hốt, vội vã dời mắt, khẽ cắn môi.
“Phòng đã dọn xong rồi,” Mạc Dạng đứng dậy, lùi về phía cửa chính, “Tiên trưởng nghỉ ngơi cho khỏe.”
Thế nhưng Yến Lăng Vân lại gọi cậu lại: “Từ từ.”
Mạc Dạng mờ mịt quay đầu lại.
Chỉ thấy Yến Lăng Vân đang ngồi trên giường đất, tiện tay ném cho cậu một bình đan dược. Mạc Dạng nhận ra trên thân bình có dán nhãn—là một lọ lớn Hóa Thực Đan.
Yến Lăng Vân nói: “Bí cảnh lần này sẽ kéo dài một tháng. Trong thời gian đó, ngươi cứ ở yên trong doanh trướng, không việc gì thì đừng ra ngoài. Chờ trở về môn phái, ngươi liền đến ngoại môn làm tạp dịch đệ tử. Chỉ cần dẹp bỏ tạp niệm, chịu khó tu luyện, nhiều nhất một năm là có thể dẫn khí nhập thể, chính thức bước chân vào con đường tu tiên.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play