Chương 1226: Thiếu nữ coi tiền như rác 

 

Đường Chí Minh nghe nói không cần tốn tiền của mình, vội vàng nói: "Được, cứ vậy đi, ăn cơm xong, anh sẽ bàn với mẹ anh."

Không bao lâu, Tống Tĩnh Hoa và Lưu Xuân Nguyệt mua đồ ăn đã về, hệ thống nhìn thấy hai người xách đầy đồ đạc mắt chữ O mồm chữ A.

Đặc biệt là trên cổ Lưu Xuân Nguyệt còn treo một con gà, hệ thống âm thầm chế giễu, ký chủ đại đại quả thật liệu sự như thần.

"Tĩnh Hoa thật là khách khí quá, mỗi lần chúng tôi đến đây, đều mua nhiều đồ ăn như vậy," Lưu Xuân Nguyệt xách đồ vào bếp, vừa nói vừa cười, "Làm tôi hơi ngại."

"Chị dâu nói gì vậy, mọi người có thường xuyên đến, mua chút đồ ăn có sao đâu? Mọi người không đến thì chúng em cũng phải mua, đến thì mua nhiều một chút, có gì mà ngại." Tống Tĩnh Hoa tuy rằng xót của khi thấy mua nhiều đồ như vậy tốn tiền, nhưng nghĩ đều là người nhà, số tiền này coi như đáng.

Lưu Xuân Nguyệt mở miệng khen Tống Tĩnh Hoa tốt bụng, thích thân thiết với cô ấy, ba hoa chích chòe tâng bốc Tống Tĩnh Hoa đủ điều, khiến Tống Tĩnh Hoa trong lòng thoải mái hơn nhiều.

Hai người bận rộn xào rau nấu cơm, nguyên liệu nấu ăn cũng dùng hết non nửa.

Đến bữa ăn, Đường Chí Minh nhắc đến chuyện mua xe vừa bàn với Đường Quả. Lưu Xuân Nguyệt mắt sáng lên, nhưng lại có chút khó xử nói: "Thật sự là mười một vạn hả con?"

"Dì cả, nếu không phải cháu thật sự đang kẹt tiền, cũng không vội vàng bán xe cho anh họ như vậy, tặng anh ấy luôn cũng được." Đường Quả ngẩng đầu nói, "Bây giờ cháu đặc biệt hối hận mua xe, chỉ muốn trả hết nợ sớm thôi."

Đường Lập Đức vội vàng nói: "Đều là người nhà cả, còn làm rùm beng lên như vậy làm gì? Tiểu Quả, xe con không dùng, cứ cho anh Chí Minh con mượn lái, chẳng phải rất tốt sao?"

Hệ thống: 【...】

"Thế thì ngại quá, xe vốn dĩ là của Tiểu Quả." Lưu Xuân Nguyệt còn muốn nói gì đó, đã bị Đường Quả cắt ngang.

Đường Quả gật đầu: "Ba, dì cả đã nói ngại rồi, ba đừng làm khó dễ người ta nữa. Hơn nữa con còn nợ tiền xe hai mươi vạn, anh họ là người nhà giá mới xuống mười một vạn, vừa rồi con với anh họ đã bàn xong rồi."

"Nếu nhà dì cả thật sự khó khăn, con đành phải mang xe đi bán ở chỗ khác, có lẽ vẫn bán được chút tiền. Còn chuyện tháng sau anh họ cần xe, thật ra bây giờ có rất nhiều chỗ cho thuê xe, đừng nói xe hai mươi vạn như của con, ngay cả siêu xe mấy trăm vạn cũng thuê được, đến lúc đó chị dâu thấy anh có lòng như vậy, chắc chắn sẽ rất vui."

Sắc mặt Lưu Xuân Nguyệt hơi đổi: "Thuê siêu xe thì thôi đi, nhỡ có vấn đề gì nhà mình đền không nổi." Bà ta nhìn Đường Quả nói: "Tiểu Quả à, thật sự là mười một vạn hả con?" Không đợi Đường Quả nói, bà ta tiếp tục: "Con chẳng phải bảo thiếu mười vạn sao? Hay là mười vạn thế nào? Đều là người nhà, đừng vì một vạn mà sứt mẻ tình cảm."

"Xuân Nguyệt, con bé Tiểu Quả cũng không dễ dàng gì, mười một vạn thì mười một vạn, bà thiếu một vạn đó làm gì? Vì Chí Minh cưới được vợ, mười một vạn này, chúng ta thế nào cũng phải xoay sở được. Xe của Tiểu Quả vẫn là xe mới, chưa chạy được mấy lần, bây giờ đi đâu tìm được loại rẻ như vậy?" Người nói là bác cả Đường Quả, Đường Lập Bình.

Đường Quả còn chưa kịp nói gì, Đường Lập Đức đã vội vàng nói: "Em thấy mười vạn là được rồi, anh cả, anh cũng đừng trách chị dâu. Vì chuyện cưới xin của Chí Minh, hai người lo lắng đến phát rầu. Nếu không phải con bé Tiểu Quả này phá của, vay tiền mua xe thì chiếc xe này cho Chí Minh luôn, em cũng không ý kiến gì."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play