Chương 1225: Thiếu nữ coi tiền như rác
"Lái xe còn làm em đi trễ, thật sự thà không lái còn hơn. Nếu để không một chỗ, xe cũng sẽ hỏng dứt khoát cho anh mượn lái đi."
"Dù sao cũng là xe mới, em còn chưa chạy được bao lâu đâu." Đường Quả mếu máo, "Nhưng giờ lại không cần nữa, cứ để không lại tốn bao nhiêu tiền mua. Tiền mua xe em còn chưa trả hết nữa, gần đây còn phải tích cóp tiền để trả đồng nghiệp."
Đường Chí Minh kinh ngạc: "Em mua xe là mượn tiền à?"
"Đúng vậy, ba mẹ em nói, em lớn rồi không thể cái gì cũng hỏi xin họ được. Hơn nữa mua xe là tài sản em dùng mấy năm tích cóp tiền lương, cộng thêm mượn của đồng nghiệp, cuối cùng mới mua được."
Đường Quả nhỏ giọng nói: "Em hiện tại còn thiếu đồng nghiệp mười vạn, trong năm sau phải trả hết."
"Thiếu nhiều vậy sao?"
"Đúng vậy." Đường Quả mặt mày ủ rũ, nhìn Đường Chí Minh, mắt sáng lên, "Anh họ, thật ra em nghĩ ra một cách, vẹn cả đôi đường."
"Cách gì?"
"Nếu anh cần xe dùng, hay là em bán xe cho anh, thế nào? Hiện tại em không muốn lái xe đi làm nữa, lại muốn trả nợ sớm. Xe còn mới, mua hai mươi vạn, đều là người nhà em bán cho anh mười lăm vạn, xe này mua mới hai tháng, chưa chạy mấy lần, thật sự mới tinh."
"Nhưng mà, xe của em cũng coi như xe cũ rồi, mười lăm vạn, thật sự nhiều quá."
Từ vẻ mặt Đường Chí Minh, Đường Quả thấy đối phương động lòng.
Hệ thống: 【Ký chủ, cô lỗ vốn rồi.】
"Ta không nghĩ lợi dụng anh ta, chỉ muốn vứt cái cục khoai lang nóng bỏng này đi, tránh tự rước họa vào thân."
Hệ thống nghĩ đến cốt truyện phía sau, im lặng.
Đúng vậy, bây giờ nhìn không ra, đợi một tháng sau, chiếc xe này chính là cục khoai lang nóng bỏng, đến lúc bán, còn phải bán cho Đường Chí Minh mới được.
"Tiểu Quả, thật ra anh vẫn rất thích chiếc xe này của em, nhưng mười lăm vạn thật sự đắt." Đường Chí Minh nói, "Nói vậy, thà anh bỏ thêm chút tiền mua xe mới còn hơn." Thật ra trong lòng hắn chỉ nghĩ, làm Đường Quả bớt chút nữa, thậm chí dứt khoát cho hắn luôn thì tốt.
"Anh họ, em cũng đang nợ, dù sao cũng phải trả hết nợ nần thôi? Nếu không phải em nợ thì xe này tặng anh cũng được. Ba mẹ em đều nói hồi nhỏ anh đối xử tốt với em, nếu không phải thật sự không có cách nào, em sao lại tính toán chi li với anh những chuyện này? Anh cũng biết, lương của em chỉ có mấy ngàn, trả hết nợ nần cũng phải mất hai ba năm."
Đường Chí Minh thật sự muốn chiếc xe này, mới chạy hai tháng, thật ra không khác gì xe mới, hắn nhỏ giọng nói: "Bớt chút nữa đi, nếu anh rủng rỉnh tiền, cũng không tìm em mượn xe làm gì, đúng không?"
"Vậy mười ba vạn, thế nào?"
"Mười vạn đi, vừa hay trả hết nợ nần, thế nào?" Đường Chí Minh nói, "Tiểu Quả, mười vạn này anh còn phải xoay sở đấy, nếu không vì bạn gái anh cũng không vội vàng như vậy."
"Mười một vạn, được không anh? Anh họ, em thật sự không có tiền."
Đường Chí Minh nghĩ nghĩ, từ hai mươi vạn xuống mười một vạn, thật ra cũng không tệ. Đây là chiếc xe hai mươi vạn, hình như cô ta chưa chạy được mấy lần.
"Được, vậy anh về xoay sở tiền?"
"Anh họ, anh xoay nhanh nhanh một chút đi, sau đó chúng ta đi sang tên, nhưng trước khi sang tên, em định mang xe đi kiểm tra một chút,làm cái giấy chứng nhận kiểm định nữa. Người nhà cả, em không muốn anh chịu thiệt, có giấy kiểm định, anh yên tâm em cũng an lòng."
"Tiền kiểm định, em trả, thế nào?"