Sau khi đến U Châu thì bọn họ cũng không quá bận rộn, nên Tiêu Hành chỉ hi vọng Tô Lãm Nguyệt có thể nghỉ ngơi nhiều hơn.
Về chuyện của Mạnh Hòa, hắn cũng không còn sốt ruột như lúc trước.
Lúc trước sốt ruột chủ yếu cũng do trong lòng bất an, nóng lòng báo thù cho phụ mẫu của mình.
Nhưng hiện tại hắn đã biết không cần phải vội vàng.
Tô Lãm Nguyệt lại dậy muộn, sau khi tỉnh lại thì nàng cảm thấy hơi lơ mơ.
“Nguyệt Nguyệt tỉnh rồi sao?” Tiêu Hành thấy nàng tỉnh lại thì nhẹ nhàng hỏi.
Tô Lãm Nguyệt mơ màng đáp một tiếng: “Ừm…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play