Tô Lãm Nguyệt không tiếp tục hỏi nữa, chỉ nắm chặt tay Tiêu Hành.
Tiêu Hành giơ tay lên sờ đầu nàng: “Không cần quá lo lắng, lúc đó ta cũng không gặp nguy hiểm gì.”
Nếu như không phải sau đó cổ độc phát tác, có lẽ hắn đã tóm được cái đuôi của Mạnh Hòa.
Chẳng qua, dường như sau chuyện đó thì Mạnh Hòa đã cảnh giác hơn, vì thế bất kể hắn phái bao nhiêu đi thì cũng không thu hoạch được gì.
Mà hắn cũng chưa có cơ hội đi Thanh Sở chuyến nữa.
Hiện tại hắn không tới Thanh Sở, nhưng cũng rất có thể là Mạnh Hòa tự đưa tới cửa.
Tiêu Hành nhìn Tô Lãm Nguyệt, ánh mắt hàm chứa vẻ không nỡ: “Nguyệt Nguyệt, nếu như cái tên Mạnh Hòa kia thật sự đến Đại Ung, vậy ta cần rời đi một chuyến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play