Tuy nhiên, bọn họ đã quên mất rằng có bao nhiêu người đã chết dưới sự áp bức ngày trước của bọn họ, mà những người này cũng có người nhà của họ.
Trước đây không có chỗ để kiện cáo, nhưng hiện tại Tô Lãm Nguyệt đã cung cấp cho những người này một lối đi.
Mặc dù bọn họ biết có thể bọn họ sẽ bị lừa, kết quả sau khi báo cáo là bọn họ sẽ chết, nhưng dù chỉ có một phần một ngàn hoặc một phần vạn độ khả thi, thì bọn họ cũng phải thử một lần, chỉ để báo thủ cho người thân của bọn họ.
Ngay ngày đầu tiên khi quy chế giám sát báo cáo được ban bố, đã có bách tính quỳ gối trước cửa Đại Lý Tự.
“Thảo dân Diệp Cương muốn cáo trạng nhi tử của Thượng thư bộ hộ đương triều, hắn đã phóng ngựa bên đường hại chết nhi tử của ta. Sau đó thảo dân cáo quan không được, ngược lại còn bị đánh cho một trận, đứt một một bàn tay, què một chân, gần như khó giữ được tính mạng. Chờ sau khi thảo dân về nhà, cả nhà già trẻ lớn bé của thảo dân đều chết vô cùng bi thảm.” Diệp Cương mất một cánh tay, cái chân què quỳ cong trong tư thế kỳ lạ, bên tay gã ta còn có một chiếc gậy gỗ cũ nát, đó là gậy của gã ta.
Diệp Cương tóc trắng phơ, mặt đầy nếp nhăn, dường như tuổi tác cũng cao rồi.
Lúc nhắc đến cái chết thảm của người nhà, gã ta nhịn không được mà lệ rơi đầy mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT