Tô Lãm Nguyệt bật cười, cho nên, nói chuyện với người thông minh lúc nào cũng thoải mái hơn.
Không cần nàng phải nói nhiều, Mộc Như Phong đã biết được ý của nàng, cũng biết điều mà lên tiếng nói thẳng.
“Mộc công tử thẳng thắn, nếu đã như vậy ta cũng đồng ý với Mộc công tử, ở chỗ ta y thuật của ngươi chắc chắn sẽ nâng cao thêm một bậc.”
Mộc Như Phong lại ôm quyền khom lưng: “Đa tạ Tô cô nương.”
Tô Lãm Nguyệt gật đầu, nói tiếp: “Chữ viết trên những quyển sách này khác với chữ mà chúng ta sử dụng hiện tại, có lẽ Mộc công tử cũng có thể nhận ra được. Những chữ này ở thành Tân Nguyệt được gọi là chữ giản thể, mà chữ chúng ta đang sử dụng được gọi là chữ phồn thể.
Mà những quyển sách y trong tay ta hoàn toàn đều là chữ giản thể, cho nên nếu như Mộc công tử muốn học những quyển sách y này vậy thì cần phải học chữ giản thể trước.
Chữ giản thể thì trong học đường ở thành Tân Nguyệt có dạy, nhưng gần đây đón năm mới nên học đường cũng nghỉ, Mộc công tử muốn học cũng phải đợi đến mùng chín.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT