Chỉ là trên đường chạy nạn, có người chết, có người phân tán đi khắp nơi, Tô Lãm Nguyệt cũng không biết quê ngoại của nguyên chủ ở nơi này, cho nên nàng cũng chẳng có nơi để về.
Tiêu Hành thì không cần phải nói.
Năm đó sau trận hỏa hoạn, hắn đã thật sự không còn người thân nào nữa.
Thế nên ngày mùng ha này, ba người bọn họ là nhàn rỗi nhất.
Có điều bọn họ cũng thích yên tĩnh ở cùng nhau như thế này.
Nhưng trong lúc bọn họ cảm nhận yên tĩnh và ấm áp ở bên này, Mộc Như Phong ở bên kia lại không được dễ chịu như vậy.
Bức vẽ mà Tô Lãm Nguyệt vẽ cho hắn chưa đến một đêm hắn đã thuộc nằm lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play