Ánh trăng bàng bạc chiếu lên khuôn mặt quen thuộc mà xa lạ của nàng, từ giấc mộng bước ra hiện thực. Thẩm Linh Thư thân hình thon dài, lặng lẽ đứng giữa tường cao ngói đỏ, dịu dàng mà điềm tĩnh.
Lục Chấp nhìn nàng, ánh mắt từ ngỡ ngàng chuyển sang lưu luyến, rồi cẩn trọng, cuối cùng nghẹn ngào. Nàng vẫn lộng lẫy như năm ấy, nhưng đôi mắt trầm tĩnh thong dong lại mang dáng vẻ xa lạ, không còn là nàng của ba năm trước trong ký ức hắn.
“Phiêu Phiêu,” Thái tử khẽ gọi, giọng nhẹ như gió thoảng, tan biến trong đêm.
Hai người cách nhau một cánh cửa thùy hoa, bóng cây trùng điệp, chỉ vỏn vẹn mười trượng. Nhưng với Lục Chấp, mười trượng ấy như cách cả hai đời, dài đằng đẵng.
Gió khẽ lay, liễu rủ phiêu diêu, cánh hoa hạnh lặng lẽ rơi.
Thẩm Linh Thư một tay xách rổ, tay kia nắm tay Tuế Tuế, đôi mắt bình thản nhìn thẳng hắn. Lục Chấp tiến gần, nàng theo bản năng lùi một bước, giọng lạnh lùng: “Điện hạ còn định làm chuyện như năm xưa sao?”
Lời vừa dứt, Lục Chấp khựng lại. Nam nhân vốn thanh cao kiêu ngạo, giờ nghe nàng nói vậy, không dám động thêm một bước. Ánh trăng kéo bóng hắn dài uốn lượn, thấp kém.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play