“Nương, uống cháo…” Trên sập, tiểu nãi đoàn tử lăn lộn dưới tấm chăn cẩm, giọng nói non nớt vang lên.
Thẩm Linh Thư đặt chậu hoa sang một bên, rửa tay sạch sẽ rồi bắt đầu nấu cháo bột. Nàng còn làm thêm một bát canh cá màu trắng ngà, dùng muỗng gỗ nhỏ múc thử, kiểm tra độ ấm trước khi ngồi xuống bên sập.
Cánh tay mảnh khảnh của nàng nhẹ nhàng nhưng vững chãi ôm lấy tiểu đoàn tử mũm mĩm. Tuế Tuế tựa vào lòng nàng, mềm mại như không xương, khuôn mặt trắng như tuyết nở nụ cười “khanh khách” không ngừng. Đôi tay nhỏ bé mũm mĩm nắm chặt lấy tay áo nàng, lưu luyến không rời.
Từ khi biết dùng sức, mỗi lần bú sữa, Tuế Tuế đều thích nắm chặt một đoạn tay áo của nàng, như vậy mới ngoan ngoãn nằm yên, không quấy nhiễu. Đến khi lớn hơn một chút, lúc ăn cháo bột, thói quen ấy vẫn không thay đổi. Thẩm Linh Thư đã quen dành ra một đoạn tay áo cho con, nhẹ nhàng đút từng muỗng cháo thơm ngon.
Tuế Tuế có đôi mắt tròn xoe như quả nho, khi cúi đầu ăn, hàng mi dài khẽ run, phát ra âm thanh “lộc cộc lộc cộc”, dáng vẻ ngoan ngoãn, thuần khiết như chưa từng vướng bụi trần. Thẩm Linh Thư vừa đút vừa nhìn, lòng thầm nghĩ, nữ nhi nhỏ như vậy mà đã ngoan đến thế.
Vành mắt nàng chợt cay xè, phủ một tầng hơi nước. Cánh tay đang đút cháo khựng lại, cứng đờ, nhưng nàng không nhận ra mình đang hoảng hốt.
Tuế Tuế ăn xong một muỗng, không thấy muỗng tiếp theo, ngẩng khuôn mặt mũm mĩm nhìn Thẩm Linh Thư. Nàng còn quá nhỏ, chưa hiểu nước mắt là gì, chỉ khẽ vươn tay nhỏ bé chạm vào nương, giọng non nớt lí nhí: “Nương, nương…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play