Trình Kiêu càng thêm đau lòng, càng đau lòng thì tay chân cậu ấy càng luống cuống.
"A Kiêu, là ai tới vậy?" Giọng của mẹ Trình ở phòng bên truyền đến.
Cô ấy ngủ đến mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy bên ngoài tiếng ồn ào khá lớn, sau đó lại nghe thấy tiếng Trình Kiêu đi vào nhà, còn có tiếng cậu ấy nói chuyện với ai đó.
Bên tai vang lên giọng nói non nớt của Tô Vãn Vãn, cô ấy hỏi: "Là Vãn Vãn tới rồi sao?"
Con trai thứ hai nhà họ Tô vừa chuyển nhà tới đối diện nhà họ, đó là chuyện nửa năm trước. Lúc vừa dọn tới, cô ấy còn đi qua giúp nhà họ. Đứa nhỏ Văn Vãn này dáng dấp đáng yêu, cô ấy vô cùng thích, cũng biết A Kiêu cũng thích đứa nhỏ này. Biết được suy nghĩ của A Kiêu, cô ấy chỉ sợ cậu ấy đặt hết tình cảm vào Vãn Vãn.
"Mẹ, tay Vãn Vãn bị thương, con đang thoa thuốc cho em ấy!" Trình Kiêu đáp, động tác trên tay cũng không dừng lại.
Mẹ Trình đã thức dậy, giấc ngủ này ngủ khiến đầu óc cô ấy quay cuồng, nghe thấy Vãn Vãn tới, cô ấy cũng xuống giường ngay. Cô ấy đi đến phòng con trai ở bên cạnh, Vãn Vãn đang ngồi ở trên ghế, hai cái chân nhỏ ngắn ngắn đang đung đưa, hai cái tay nhỏ bị Trình Kiêu nắm lấy, cậu ấy đang cẩn thận từng li từng tí thoa thuốc cho cô bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play