Ông nội Tô đột nhiên hiểu, ông ấy thở dài một tiếng: “Ngay cả ba, con cũng hận đúng không?"
Tô Cần vẫn không nói gì.
“Thằng Hai, ba biết con chịu ủy khuất, cái khác thì không nói, nói nhiều con sẽ cảm thấy ba…" Ông nội Tô dừng một chút rồi nói: “Ba không thiên vị, chỉ là nghĩ đến gia đình và mọi thứ, không muốn làm ầm ĩ cho mọi người đều biết. Các thôn dân tuy rằng không nói chuyện, nhưng không ít người đều đang chê cười chúng ta đâu. Chuyện hôm nay mẹ con làm sai rồi, không nên làm ầm ở ủy ban thôn như vậy, làm cho người ta chê cười. Ba sẽ không bênh vực bà ấy, chỉ hy vọng..."
Tô Cần lại trầm mặt không nói lời nào.
Ông nội Tô thở dài một tiếng: “Nếu con có chuyện gì muốn làm, bất kể là chuyện gì, cứ yên tâm đi làm đi, ba... ủng hộ con".
Tô Cần cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói của mình, anh ấy nói: “Ba, con không có yêu cầu gì khác, chỉ hy vọng ba có thể thật sự công bằng... “ Lại lắc lắc đầu nói tiếp: ”Mà thôi, thiên vị thì thiên vị đi, con đã trải qua mấy chục năm nay như vậy, còn trông cậy công bằng làm gì"
Ông nội Tô á khẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play