“Anh Hai, anh biết em không phải ý này." Tô Thành Tài có chút thở dài.
Tô Cần không nói gì, anh ấy ăn nói vụng về, đầu óc cũng không linh hoạt như anh ta, anh ấy muốn xem anh ta có ý gì.
Tô Kiến Quốc cũng đang nhìn người chú ba trước mắt này, chú ba biết chuyện bọn họ được cấp đất, nhưng không nói cho bà nội?
Cho dù nói cho bà nội thì cũng không sao, cũng chỉ là phiền toái một chút, ầm ĩ một chút. Tính cách của bà nội hẳn là sẽ không để cho bọn họ dọn đi, chuyện tách hộ đã náo loạn lâu như vậy, càng đừng nói đến chuyện chuyển nhà.
Còn ông nội thì tạm thời cậu nhóc cũng không biết ông cụ nghĩ gì. Lúc tách hộ, chính ông ấy nói bất cứ lúc nào cũng có thể chuyển đi, bây giờ bọn họ muốn chuyển đi thì chắc cũng không có ý kiến gì chứ?
Cả nhà ở chung một chỗ, cho dù tách hộ thì ít nhiều cũng có liên quan, tốt hơn là nên dọn ra ngoài.
Hẳn là từ lúc tách hộ ông nội đã từ bỏ rồi chứ? Dù sao người trong nhà cũng đã chia cắt, còn quan tâm đến một cái nhà sao? Chuyển ra ngoài rồi còn có thể nhường phòng lại cho gia đình anh Cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT