Tô Kiến Hoành dùng sức ôm cánh tay Tô Cần ra, không chịu buông tay, một bên lớn tiếng kêu lên: “Chú Hai, con là cháu trai của chú, có ai lại đi đối xử với cháu trai của mình như vậy không. Con phải nói cho ba mẹ biết, chú bắt nạt con!"
Tô Cần đen hết cả mặt, dùng sức nhấc cậu ta ra ngoài. Tô Kiến Hoành lại đổi thành ôm khung cửa, mặc kệ như thế nào cũng không buông tay.
Cậu ta lại gào: “Thím hai, con chỉ muốn ăn một miếng thôi, con không có ý gì khác. Về sau con sẽ nghe hai người, hai người đừng đuổi con đi mà, được không?” Nói xong, dặn ra mấy giọt nước mắt.
Lục Tư Hoa nói: “Kiến Hoành, thím Hai nói này, con có muốn nghe không? Nếu con đồng ý nghe, thím sẽ nói chú Hai của con buông con ra. Nếu con vẫn giả bộ vào tai này ra tai kia như hồi nãy, vậy thím sẽ nói chú Hai của con trói con lại, con đã hiểu chưa?"
Tô Kiến Quốc ở bên cạnh cũng nói: “Về sau nhà tôi ăn cái gì, anh cũng đừng hòng ăn được miếng nào cá."
Tô Kiến Hoành lập tức không dám nói lung tung, cậu ta gật mạnh đầu với Lục Tư Hoa: “Thím Hai, con nghe theo thím hết"
Lục Tư Hoa nói: “Ông xã, thả nó ra đi, nhấc nó qua bên kia." Cô ấy chỉ chỉ một góc.
Tô Cần hiểu được, xách Tô Kiến Hoành lên. Kiến Hoành muốn phản kháng, nhưng sức lực không lớn bằng Tô Cần, lúc bị anh ấy kéo đi, động đậy cũng không nổi, chỉ có thể dừng phản kháng, dù sao chú Hai thím Hai cũng sẽ không thật sự làm gì cậu ta, nhiều nhất chỉ là đánh cho một trận.
Tuy rằng đánh sẽ hơi đau, nhưng cũng không đến mức khiến cậu ta bị thương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play