Tay còn chưa chộp được phổi heo, một chiếc đũa đã đánh lên tay cậu ta, cậu ta gào một tiếng, nhận được gương mặt đen thui của Tô Cần: “Chú Hai, sao chú lại đánh con?” Cậu ta chỉ muốn ăn cơm thôi mà, sao lại đánh cậu ta?
Tô Cần thấy tay cậu ta lại muốn bốc vào đĩa, lập tức đen mặt, chiếc đũa trong tay lại đánh về phía tay cậu ta không chút lưu tình.
Tô Kiến Hoành rất uất ức, cậu ta đã nghĩ tới việc Tô Kiến Quốc sẽ ngăn cản cậu ta, Kiến Binh cũng có thể sẽ ngăn cản cậu ta, có lẽ thím Hai cũng sẽ ra tay ngăn cản, chỉ có duy nhất không ngờ tới chính là chú Hai. Chú Hai vốn thành thật, đối xử với cậu ta rất tốt, sao có thể sẽ là người ngăn cản cậu ta chứ?
Nhưng cậu ta lại không thể nào ngờ được chú Hai lại dùng chiếc đũa đánh tay cậu ta hai lần, ngăn trở cậu ta hai lần. Lúc này, dù cho không muốn tin tưởng thì cậu ta cũng biết, chú Hai không cho cậu ta ăn.
Cậu ta ngân ngấn nước mắt nhìn về phía Tô Cần, chú Hai ra tay cũng thật tàn nhẫn, đánh là đánh thật, nhìn tay cậu ta đã đỏ hết lên, phía trên còn vết lằn do chiếc đũa đánh vào.
“Con chỉ muốn ăn miếng phổi heo, chú Hai, chú có cần đến mức đó không?” Tô Kiến Hoành nói, tay duỗi tới, miếng phổi heo kia thơm như thế, chắc chắn ăn rất ngon.
Tô Cần vẫn dùng chiếc đũa đánh về phía tay cậu ta như cũ, “Rửa tay!"
Lần này đánh vào tay cậu ta còn mạnh hơn so với hai lần trước, Tô Kiến Hoành đau đến mức nhe răng trợn mắt, cậu ta nói: “Chú Hai, con cũng chỉ ăn miếng phổi heo thôi mà. Cần phải khó khăn như vậy sao?"
Tô Cần lại xách cậu ta sang một bên, sau đó giáo dục: “Có phải con cảm thấy con sang nhà chú Hai ăn bữa cơm là chuyện rất đương nhiên không? Chỗ chú Hai chỉ có thể cho con ăn, còn con ăn no chùi sạch mép là có thể rời đi phải không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play