Nếu nói trước khi lôi kiếp giáng xuống, Hề Trì còn ảo tưởng về tình cảm giữa hai người, vậy sau khi đạo lôi kiếp thứ nhất nện xuống, theo những ký ức không ngừng dũng mãnh tràn vào, tất cả những mảnh vụn trước đây trong đầu đều được ghép nối lại... sự chờ đợi trong lòng hắn từng tấc từng tấc tan biến.
Những gì hắn có thể nhớ lại trước đây, đều là những mảnh ký ức khi hai người ở bên nhau.
Ví dụ như hắn từng lấy ngực đập đá để chọc "nương tử" vui —— khi đó, Trần Tinh Nhiên thực sự là nương tử của hắn, bọn họ đã thành thân rồi; lại ví như, vào mỗi dịp lễ Thần Long, hắn đều lặng lẽ lẫn vào đám đông, đến miếu thắp cho cô một nén hương, sau đó ra bờ sông thả một chiếc đèn hoa đăng. Những chuyện này hắn vốn tưởng Trần Tinh Nhiên không hề hay biết, nào ngờ có một lần, hắn vô tình mở ra kho báu trân quý nhất của con rồng này, bên trong bày biện chỉnh tề ba mươi hai chiếc đèn hoa đăng, mỗi chiếc đều là do hắn đã từng thả, không sót một cái nào.
Ngoài ra, trong kho báu đầy cơ quan chồng chéo kia, thứ dùng để chiếu sáng chính là giao châu và tránh trần châu, giữ cho những chiếc đèn hoa đăng dân gian mộc mạc ấy không bị bám bụi, mãi mãi không tắt lửa.
Không gì khiến người ta thỏa mãn hơn việc tấm chân tình của mình được người mình yêu trân trọng đối đãi.
Hề Trì không nói nên lời cảm xúc của mình khi rời khỏi kho báu trân quý kia, chỉ nhớ rõ đêm đó họ quấn quýt đến khuya, lâu lắm rồi hai người mới như đêm tân hôn, hận không thể khắc đối phương vào thân thể mình.
Ngoài ra, còn có rất nhiều chi tiết khác…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT