“Em lén ra ngoài, y tá đột nhiên quay lại, em hoảng quá liền mở đại một cánh cửa, thế là cả hai bị đưa đến đây. Đó là sự thật đấy, hiểu chưa, đồ khốn?” — Hạ Diêcj Nam thầm nghĩ, mặt không biểu cảm.
Toa tàu chìm vào im lặng, chỉ còn tiếng cười đùa xa xa của lính gác và tiếng bánh sắt lăn đều trên đường ray. Lý Thạc cũng bình thản như chưa từng hỏi điều gì, thản nhiên bắt chéo chân.
Bạn hay thù? Chính hay tà? Hạ Diệc Nam chẳng biết gì về bản chất thật sự của Lý Thạc. Có lẽ chẳng bao lâu nữa, cả hai sẽ rút vũ khí đứng ở hai đầu chiến tuyến.
Cậu chưa từng để sự thân thiện của người này khiến mình hạ thấp cảnh giác. Chỉ cần chạm mắt, những kẻ cùng bản chất sẽ luôn nhận ra nhau — cái sát ý nhuốm máu, ăn sâu vào tận xương tủy ấy.
Sau một hồi lâu, cậu chậm rãi hỏi: “Khi nào anh bắt đầu có ý thức rõ ràng?”
“Khoảng hơn một tháng sau khi rời khỏi trạm Đông Nam; chỉ mới gần đây anh mới thật sự hồi phục. Trước đó, anh như kẻ ngoài cuộc — cảm xúc lẫn ký ức đều rời rạc, như thể chỉ đang đứng bên ngoài nhìn vào.”
Lý Thạc nheo mắt. “Xem ra em đã sớm biết anh mất trí nhớ khi mới đến.”
“…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play