Trong lúc Lý Thúy Hoa nói chuyện, Lục Kiều đã uống sạch bát canh trứng.

Thấy Lục Kiều không nói tiếng nào, Lý Thúy Hoa cũng không trông cậy con gái sẽ nói được gì, trước kia lần nào cứ nhắc đến Tưởng Thanh Tùng là con gái lại tỏ vẻ rầu rĩ không vui, sau lưng còn len lén lau nước mắt.

Nhưng dù con gái không thích nghe, Lý Thúy Hoa vẫn phải nói.

Bà cảm thấy làm người phải có giới hạn, bà cũng muốn tốt cho con gái, Tưởng Thanh Tùng và Lục Dao sắp kết hôn rồi, một cô gái trong trắng như Kiều Kiều còn có thể giao du với người đàn ông đã đính hôn hay sao?

Lý Thúy Hoa lại lải nhải thêm một hồi, nói qua nói lại đều là bảo Lục Kiều nhất định phải cắt đứt quan hệ với Tưởng Thanh Tùng.

“Kiều Kiều, cha mẹ đều muốn tốt cho con, dù Tưởng Thanh Tùng cái gì cũng tốt nhưng người ta đã đính hôn rồi…”

Trên thế giới này, khó nhất là làm cha mẹ, nhìn thái độ tận tình khuyên bảo của Lý Thúy Hoa, Lục Kiều không khỏi nở nụ cười yếu ớt với bà, khẽ lên tiếng:

“Mẹ ơi, con nghe lời mẹ, con sẽ cắt đứt với Tưởng Thanh Tùng.”

Cắt đứt, chắc chắn sẽ cắt đứt!

Nam chính và nữ chính đính hôn, cô còn có gì mà luyến tiếc?

Hơn nữa bây giờ Lục Kiều cũng chẳng có tình cảm gì với Tưởng Thanh Tùng, người có tình cảm với anh ta là nguyên thân, bất kể có lỗi với Lục Kiều hay không thì cô cũng không làm được việc tiếp nhận tình cảm của người khác.

Cho nên, phải cắt đứt!

“Bà mẹ của Tưởng Thanh Tùng kia quả là lợi hại, con…” Không khuất phục được bà ta đâu!
Lý Thúy Hoa lải nhải được một nửa, đột nhiên phản ứng lại con gái vừa nói gì, hồi tưởng một phen, bỗng dưng trợn tròn hai mắt:

“Kiều Kiều, con vừa nói gì? Rốt cuộc con đã nghĩ thông suốt rồi?”

“Vâng, con nghĩ thông suốt rồi, Tưởng Thanh Tùng sắp đính hôn với Lục Dao, con chắc chắn sẽ không nhớ thương anh ta nữa.”

“Ôi con gái, con nghĩ rõ ràng là tốt rồi, Kiều Kiều nhà chúng ta xinh đẹp thế này, tương lai muốn loại đàn ông nào mà không có? Tương lai Kiều Kiều nhà chúng ta nhất định phải tìm một anh chàng cũng đẹp như Kiều Kiều nhà chúng ta, còn biết yêu thương người khác, biết cách chăm sóc Kiều Kiều.”

Lục Kiều nghe bà mẹ hờ thao thao bất tuyệt, trong lòng không khỏi bật cười, đàn ông tốt thật sự có sao?

Cho dù có, trên thế giới này nhiều con gái như vậy, còn đến lượt cô ư?

Đợi Lý Thúy Hoa nói xong rồi rời đi, chuyện đầu tiên mà Lục Kiều làm chính là đứng dậy khỏi giường, căn cứ vào ký ức của nguyên thân tìm lấy một chiếc gương nhỏ trong ngăn kéo tủ bên cạnh.

Lục Kiều vốn có dung mạo yêu kiều quyến rũ, là loại ngực to eo nhỏ chân dài, vô cùng nóng bỏng.

Mà bây giờ, cơ thể này hoàn toàn ngược lại.

Trong chiếc gương soi nho nhỏ phản chiếu gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, màu da hơi nhợt nhạt do ốm bệnh, đôi mắt trong trẻo, sống mũi cao, miệng chúm chín như anh đào, thần sắc hơi tái, nhìn qua càng thêm phần yếu đuối mảnh mai, đặc biệt phù hợp với khí chất bạch nguyệt quang.

Nhìn gương mặt trắng nõn yếu ớt trong gương, Lục Kiều không khỏi nghĩ đến một câu nói: người ngợm yếu rớt, đẩy một cái là bay!

Nhà họ Lục.

Ông cụ Lục là Lục Hữu Căn, bà cụ Lục là Ngô Thu Bình.

Hai vợ chồng già sinh được ba đứa con trai, ông cả Lục Hoa Minh, ông hai Lục Giang Minh, ông ba Lục Thu Minh.

Ba đứa con trai ai nấy cũng đã lập gia đình. Con dâu cả là Lý Thúy Hoa, con dâu hai là Giang Thu Nguyệt, còn con dâu ba tên Lâm Phượng, là giáo viên tiểu học trên trấn.

Dưới Lục Hoa Minh chỉ có một đứa con gái duy nhất là Lục Kiều.

Lục Giang Minh có một trai một gái, con trai là Lục Kiến Quốc, con gái là Lục Dao.

Ông ba Lục Thu Minh làm ăn ở trấn, chỉ sinh được một đứa con trai là Lục Hướng Bắc.

Lục Kiều và Lục Dao chênh lệch nhau mấy tháng tuổi, cả hai đều đang học cấp ba ở trấn.

Cơ thể của Lục Kiều yếu ớt, đoạn thời gian trước đây cô không được khoẻ nên đã được Lục Hoa Minh và Lý Thúy Hoa đón về nhà chăm sóc, dự định sau khi khoẻ lên thì cô sẽ đi học lại.

Trước khi Lục Kiều xuyên qua thế giới này, cô là trẻ mồ côi, sau đó được sư phụ nhận nuôi từ cô nhi viện rồi theo chân sư phụ vào nghề huyền học* này.

(*) Huyền học hay với tên gọi khác là khoa học huyền bí nhằm lý giải những sự kiện không thể phán đoán bằng mắt thường. Huyền học được biết đến đầu tiên ở Trung Quốc, ban đầu ra đời để giải thích cho Tam huyền của Lão Tử, Trang Tử và Chu Dịch, về sau trở thành công cụ giải thích cho Đạo Gia và Nho Gia. Một số bộ môn huyền học hiện nay: tử vi, phong thủy, tarot, thần số học…

Dùng lời của sư phụ cô mà nói thì: “Chúng ta không thể làm một thầy phong thủy không có văn hóa!”

Cho nên kiếp trước, dưới sự thúc giục của sư phụ, Lục Kiều đã thành công tốt nghiệp đại học danh tiếng.

Ngay khi cô cho rằng tốt nghiệp đại học xong thì có thể đi khắp nơi, ông trời lại ném cô tới đây!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play