Bà cụ nhìn Lục Giang Minh bằng ánh mắt sắc bén rồi lườm ông ta một cái, sau đó tiếp tục nói: “Muốn lấy đồ của cha anh để lại thì tối nay anh phải tự túc trực bên linh cữu rồi tự mình nói chuyện đó với cha anh, xem ông ấy có đồng ý hay không.”
Nghe bà cụ nói thế, Lục Giang Minh giật mình lạnh toát, cảm giác như có luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng.
“Nhưng mọi người cũng nên nghĩ cho Lục Kiều chứ. Con nói không sai đâu, con gái nhà ai mà lại vừa lấy chồng vừa phải nuôi thêm ba người già? Mọi người thử nghĩ xem chuyện đó có hợp lý không?” Lục Giang Minh vẫn cố gắng thuyết phục bà cụ.
Chỉ cần giữ được bà cụ lại, sớm muộn gì ông ta cũng có thể lấy được đồ của bà cụ, còn nếu bà cụ theo cả nhà Lục Kiều về thủ đô thì đừng nói đến đồ vật, sợ rằng ngay cả một sợi lông cũng không còn.
Việc này liên quan đến Lục Kiều nên bà cụ cũng do dự. Ông cụ sắp xếp vậy cũng đúng, nhưng cuối cùng vẫn làm khó cho Lục Kiều.
Bà cụ nhìn về phía Lục Kiều.
Lục Kiều nhận ra ánh mắt ấy, ngước lên nhìn bà rồi nói thẳng thắn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play