Hôm sau Phó Hàn Tranh lại mang canh đến cho Phó Giai như thường lệ. Không chỉ vậy, lần này anh còn mang theo một chiếc radio đưa cho Lục Kiều. Khi thấy chiếc radio, mắt Lục Kiều sáng rỡ. Nghe nói món đồ này được lấy từ chỗ Phó Lãng Hành, cô cũng không từ chối, chỉ có điều vẫn kiên quyết trả tiền.
Phó Hàn Tranh thoải mái nhận tiền, anh vốn không có ý bán nhưng biết tính Lục Kiều – cô sẽ không nhận những món quà đắt tiền nếu không có qua có lại. Vậy nên anh cũng chẳng ngại.
Phó Giai thấy chú út nhà mình ân cần như thế thì chẳng lấy làm lạ, cô ấy đã quen với chuyện đó rồi. Giờ đây cô ấy cũng có thể yên ổn làm người tàng hình bên cạnh hai người họ. Chỉ có điều mấy hôm uống canh liên tục khiến cô ấy mập ra đôi chút.
Ôi, chiêu theo đuổi của chú út thật đúng là cao tay! Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Lục Kiều dạo này hồng hào hẳn ra là biết. Một mầm non tươi xanh như vậy lại bị chú út nhắm trúng, đúng là... lãng phí của trời!
Phó Giai dù nhìn kiểu gì cũng thấy chú út với Lục Kiều chẳng hợp nhau. Trong lòng cô ấy có chút ghen tị – thật vất vả mới tìm được một người bạn hợp cạ như vậy, kết quả lại sắp biến thành thím út tương lai. Quả là chuyện khiến người ta “đau trứng”.
Ở một diễn biến khác, dạo gần đây Lục Hoa Minh rảnh rỗi đến phát chán. Cả đời quen tay quen chân ở nông thôn, giờ sau khi nhà cửa xảy ra chuyện, ông chẳng có việc gì để làm.
Lý Thúy Hoa còn có mấy bà hàng xóm để tán chuyện, còn ông thì thật sự rảnh đến nỗi sắp “mốc meo” rồi. Hôm nay Lý Thúy Hoa ra ngoài, Dương Minh cũng chạy đi chơi với đám trẻ hàng xóm, chỉ còn mình Lục Hoa Minh ở nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT