Chu Lan Anh không nhịn được bật cười trước hành động trêu chọc đầy trẻ con của Phó Hàn Tranh. Bà buông chiếc kéo xuống, liếc nhìn chậu hoa vừa tỉa xong rồi liếc sang con trai, lườm một cái rồi nói:
“Con không vội thì mẹ vội làm gì? Đừng nói là ba mươi, bốn mươi tuổi con mới lấy vợ mẹ cũng không vội. Mẹ lớn tuổi rồi, cháu trai cháu gái đều đủ cả, chẳng trông chờ gì ở con. Từ nhỏ đến lớn con ngoài việc chọc tức mẹ thì chẳng có tài cán gì khác!”
Sinh ra Phó Hàn Tranh, cậu con trai út này, đúng là Chu Lan Anh đã hao tổn không biết bao nhiêu tế bào não. Hồi bé Phó Hàn Tranh nghịch ngợm như khỉ, chẳng mấy khi ở yên một chỗ. Khi còn nhỏ thì còn sạch sẽ, qua bảy tuổi thì nghiễm nhiên trở thành đứa đầu sỏ, dắt theo một đám trẻ con cùng tuổi ra ngoài gây chuyện. Khi đó cách hai ba ngày lại có người đến nhà tố cáo thằng bé “Phó Hàn Tranh thối tha” này.
Đến khi lớn lên, điều duy nhất khiến gia đình yên tâm một chút là trong khi mấy cậu nhóc mười mấy tuổi khác đã bắt đầu tò mò tìm bạn gái thì Phó Hàn Tranh lại chẳng có động tĩnh gì, tưởng đâu bớt lo. Nhưng tình trạng này kéo dài đến tận 24 tuổi mà vẫn chưa có chuyển biến gì thì thực sự đáng lo ngại.
Ông bà cụ Phó nay cũng đã có tuổi, chẳng cần môn đăng hộ đối hay điều kiện cao sang gì, chỉ cần Phó Hàn Tranh thích là được. Dĩ nhiên Chu Lan Anh cũng có tiêu chuẩn riêng: cô gái nhỏ Lục Kiều bà vừa gặp đã thích ngay. Ngoại hình, khí chất đều nổi bật, nếu không nói là xuất thân nông thôn thì còn tưởng là tiểu thư con nhà danh giá. Tính cách dịu dàng, có chừng mực khiến người khác nhìn vào đều cảm thấy dễ chịu.
Phó Hàn Tranh thích Lục Kiều cũng là điều dễ hiểu, không thích mới là mắt mù.
“Mẹ, sao mẹ lại nói thế được. Con là con trai mẹ, con mà bốn mươi tuổi mới lấy vợ thì mẹ được lợi gì? À mà mẹ, tiết lộ với con chút đi, hồi xưa ba theo đuổi mẹ thế nào vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT