Đến sân trượt patin, các bạn học đều như những viên sủi cảo được thả vào nước vậy, trôi dạt đi khắp nơi. Lục Kiều ngồi ở ghế bên cạnh nghỉ ngơi, cũng không định xuống dưới. Bởi vì trượt patin là một trong số những nhược điểm không nhiều lắm của Lục Kiều.
Đời trước Lục Kiều đã từng thử trượt patin rồi, kết quả là giống như con vịt vậy, ngã rất nhiều lần nhưng cô vẫn là một con vịt không thể trượt đi được. Cho nên cô cũng không muốn xuống sân bêu xấu. Cô làm ‘con vịt nhỏ vẩy nước’ ở đời trước cho người ta chứng kiến thì thôi, đời này Lục Kiều nhất định phải giữ cho mình chút mặt mũi.
Chu Lộ và Ngô Phương Linh ở trong sân trượt được một vòng, phát hiện Lục Kiều ngồi trên ghế thì thấy rất ngạc nhiên.
“Kiều Kiều, sao cậu lại không xuống chơi?” Ngô Phương Linh hỏi.
“Đúng vậy đó, Kiều Kiều, cậu cũng xuống đi!” Chu Lộ lại đệm thêm một câu: “Chơi vui lắm.”
Lục Kiều lắc đầu, bày tỏ: không không không, tớ từ chối. Chơi không vui gì cả, từ chối từ chối.
Chu Lộ trông thấy Lục Kiều lắc đầu, dùng một cú trượt thành thạo trượt đến bên cạnh Lục Kiều, nói: “Lục Kiều, có phải là cậu không biết trượt không, tớ có thể dạy cậu, dễ học lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT