Hai vợ chồng ông bà làm sao mà biết, lúc ấy Phó Hàn Tranh gửi đồ cũng là thuận tiện thôi, bởi vì sợ Lục Kiều hỏi chuyện gửi đồ cho nên tìm cái cớ nói là tiện thể nên mới gửi.
Kết quả là Phó Hàn Tranh tính sai, căn bản là Lục Kiều không hề cảm thấy đồ đó là gửi cho cô.
Trở lại bên này, sau khi Phó Giai trở về nhà, trông thấy chú út gửi đồ về thì càng thêm cảm thấy chắc chắn là chú út có biến rồi. Bởi vì cái gọi là làm ra chuyện khác thường tất có tình yêu, như thế không phải là rất không bình thường sao?
Chạng vạng tối, Phó Lai Phúc ngồi trên ghế sa lông, trên đùi chườm nóng bằng thuốc Đông y, trong không khí có một mùi thuốc tản ra rất nồng.
Lúc Chu Lan Anh đi ra thì trông thấy ông cụ nhà mình vừa chườm nóng vừa đọc báo với vẻ mặt rất thoải mái, bà cụ cười một tiếng rồi nói:
“Thế nào, dược liệu này chườm nóng thật sự có tác dụng sao?”
“Khụ khụ, chỉ là thử chút thôi.” Phó Lai Phúc hắng giọng một cái rồi nói tiếp: “Tạm được, cảm giác cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT