“Đừng đùa, tôi tìm ông có chuyện quan trọng.” Đặng Gia không giấu sự nghiêm túc trong giọng nói rồi tiếp tục: “Ở bên tôi có một người bạn gửi đến một bệnh nhân bị thương ở cánh tay. Tôi đã kiểm tra tình trạng của cậu ta rồi, dù vết thương có phần hồi phục nhưng khả năng để cậu ấy tiếp tục phục vụ trong quân đội gần như không thể. Tôi rất tiếc chuyện này nên mới đến tìm ông.”
“Ông tìm tôi? Để làm gì?” Tiêu Ân Đức hơi bối rối, không rõ Đặng Gia muốn nhờ ông làm gì. Phải chăng là muốn ông khám lại? Nhưng viện trưởng đã kiểm tra rồi, y thuật của Tiêu Ân Đức cũng không khác biệt mấy.
Có lẽ đọc được suy nghĩ của Tiêu Ân Đức, Đặng Gia nhẹ giọng hỏi dò: “Không phải ông từng nói có một cô gái trẻ rất giỏi Trung y sao? Ông thử xem có thể nhờ cô ấy đến xem qua được không?”
“Lục Kiều? Không được, cô ấy còn đi học mà. Hơn nữa chuyện này không phải ông cũng không có cách sao? Lục Kiều liệu có giúp được không?” Tiêu Ân Đức lắc đầu.
“Ôi, đừng vội phủ nhận như vậy. Trung y của chúng ta rất cao siêu, nếu không thử thì làm sao biết được. Tôi nghĩ ít nhất cũng nên mời cô ấy đến xem qua, tôi đã có hồ sơ bệnh án rồi, nếu không có cách gì thì cũng sẽ không làm khó cô bé đâu.” Đặng Gia nói.
“Vậy tôi sẽ thử liên lạc xem sao, nếu cô ấy không đồng ý thì tôi cũng không thể ép.” Tiêu Ân Đức ngập ngừng đáp.
“Được rồi, người không đến tôi cũng không trách. Cùng lắm thì tôi sẽ tự mình đi mời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play