Cái chết của ba, mẹ, dì ba dường như đã khiến oán niệm của cô bé hoàn toàn tiêu tan, thang máy cũng hoàn toàn khôi phục thành thang máy bình thường, vừa đến tầng năm nút bấm cụt ngủn, nó theo lệnh Tuân Mị mở ra, đóng vào, an ổn di chuyển xuống tầng một.
Nơi này vẫn là bộ dạng hai mươi người tiến vào lúc trước, nhưng hiện tại chỉ còn hai người có thể đi ra ngoài.
Rất nhanh, Tuân Mị liền phát hiện ngay cả hai người cũng chưa chắc có thể ra ngoài, cánh cửa lớn dẫn người chơi vào chung cư lúc này đã biến thành một bức tường xi măng kín mít, cả tầng một bốn phía kín không kẽ hở, như một cái thùng sắt.
"... Tôi biết mà, vẫn chưa xong." Tuân Mị đỡ Đoạn Thủy Lưu đến ngồi xuống chiếc ghế mà bà lão từng đợi trước đó, một mình đi quanh một vòng, sau khi trở về anh bực bội gãi gãi tóc: “Không có lối ra, nếu lối ra không ở tầng một thì còn có thể ở tầng nào? Thật muốn chúng ta nhảy lầu sao?”
Đoạn Thủy Lưu lo lắng sốt ruột nhìn anh: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Cảm giác hưng phấn sau khi tiêu diệt trùm cuối dần dần rút đi, bản thân Tuân Mị cũng suy nhược, anh nhìn khuôn mặt không còn chút huyết sắc của Đoạn Thủy Lưu, dựa vào chiếc bàn dài trước đó rũ mắt suy tư.
Nếu là bình thường, anh chắc chắn sẽ không nằm liệt ở đây chỉ dựa vào đầu óc trinh thám, nhưng anh thật sự đi không nổi, kéo dài thêm vài tiếng nữa, sợ là đầu óc cũng chẳng còn minh mẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT