Cuộc tàn sát này đến nhanh, đi cũng nhanh, như mưa rào gió lớn quét sạch mọi bóng tối, rồi lặng lẽ rút đi trong tĩnh mịch, sương đen đặc quánh mãi lâu sau vẫn chưa tan hết, nhưng ánh mặt trời chói lóa đã tràn ngập khắp phòng, mạnh mẽ xua tan mọi bóng tối và khói mù.
Tuân Mị cảm nhận được hơi ấm đã lâu không thấy, ấm đến mức anh chỉ muốn duỗi vai lười biếng như một con mèo lớn, rồi lộ ra cái bụng trắng muốt dưới ánh mặt trời, thoải mái dễ chịu ngủ một giấc.
Cái cảm giác áp lực không thể diễn tả trong chung cư như thủy triều rút đi không còn sót lại chút gì, thứ duy nhất còn lại, chỉ là một con búp bê vải xấu xí, giống gấu, giống mèo, giống thỏ, chỉ là không giống chó, một đôi mắt hạt châu đen ngơ ngác khảm chặt trên mặt, cũ kỹ rách nát, chỗ nào cũng có miếng vá, nghiêng ngả dựa vào đệm ghế.
Tuân Mị vươn tay muốn đỡ con búp bê đứng thẳng, lại phát hiện dù đặt nó ở tư thế nào, Uông tiên sinh cũng không thể ngồi thẳng được. Nó được khâu bởi bàn tay vụng về của một cô bé, trọng tâm vốn đã lệch, vốn dĩ không thể ngồi thẳng.
Tại điểm kết thúc của trò chơi này, nó lại một lần nữa ngã xuống, phảng phất đã từng có thứ gì đó chống đỡ nó, mà hiện tại, những thứ hư vô mờ mịt kia rút đi, chỉ để lại món quà thuộc về cô bé này, vĩnh viễn phong ấn trong căn chung cư này.
[ Thời gian trò chơi: Ngày thứ 5, 20:02 ]
[ Số người còn lại: 2 người ]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT