Đoạn Thủy Lưu quay lưng về phía Tuân Mị gật đầu, hai người căng thẳng giằng co với thứ trong tủ quần áo, ai cũng chưa từng hành động thiếu suy nghĩ.
Con mắt kia kích động loạn chuyển nhìn Tuân Mị trong lúc giằng co dường như có ý lùi lại, mười lăm phút sau, vậy mà dần dần biến mất vào bóng tối, cánh cửa tủ quần áo cũng có xu hướng muốn khép lại lần nữa, muốn coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Đoạn Thủy Lưu nào chịu cho nó cơ hội chạy trốn, hắn nhanh như chớp tiến lên một bước, trực tiếp đột ngột kéo mạnh cửa ra, động tác nhanh đến mức không ai kịp phòng bị, đồng tử Tuân Mị co rụt lại, vội vàng lao tới bên tủ quần áo nhấc ghế dựa lên.
Tủ quần áo đen tối ẩn chứa bất ngờ mở rộng, ánh sáng chói mắt chiếu sáng mọi ngóc ngách. Cùng với một tiếng kêu thảm thiết xé ruột xé gan, một bóng đen đột nhiên lao ra ngoài, Tuân Mị còn chưa kịp thấy rõ gì, Đoạn Thủy Lưu đã nâng đầu gối đạp mạnh một cước vào giữa thân ảnh đen, một tiếng vang lớn, đá bóng đen trở lại tủ quần áo.
Tiếng va chạm qua đi, bóng đen phát ra tiếng rên rỉ thảm thiết đến cực điểm, Tuân Mị nhìn chăm chú vào trong, lọt vào tầm mắt là một đoàn lớn mà lại mơ hồ...
Mosaic.
Sau lớp mosaic là hai mảng thịt tròn trịa mông đùi, giữa mông đùi lại là một mảng mosaic nhỏ hơn, theo thân hình đen kia run rẩy vì đau đớn, hai mảng mosaic màu sắc bên trong xen lẫn màu đen cũng không ngừng lay động.
Tuân Mị: "..." Mắt cay quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play