“Em nghĩ anh không biết sao? Chính vì nó là con gái của chúng ta, anh mới càng thất vọng!”
“Lúc đầu, khi biết nó lớn lên ở quê, không ai dạy dỗ suốt mười mấy năm, có lẽ đã thành một đứa trẻ hoang dã, nhưng anh vẫn đưa nó về nhà.”
Sắc mặt Nam Chấn Minh càng lúc càng khó coi: “Anh không có kỳ vọng gì lớn lao với nó. Dù nó không làm nên trò trống gì, anh cũng chấp nhận đứa con này. Nhưng anh không ngờ nó lại có tâm địa độc ác như vậy.”
Hơn nữa, còn không coi ai ra gì.
Thật sự khiến ông ta thất vọng.
Ôn Mỹ Linh thở dài, không biết phải nói gì hơn: “Ăn cơm đi.”
Lần đầu tiên đến khuôn viên đại học, Tang Ninh cảm thấy mọi thứ đều vô cùng mới mẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play