Trần Loan gật đầu, “Thiên kim Trấn Quốc tướng quân, tất nhiên phải đến.”
Cách đó không xa, Ôn Nhan bỗng ngẩng đầu, ánh mắt khóa chặt Trần Loan, khiêu khích nhướng mày, khuôn mặt càng thêm diễm lệ quyến rũ.
An Bình đầy bất mãn, Trần Loan kéo nàng lại, ghé tai thì thầm, “Nếu ngươi không cam lòng, nhân lúc đông người, giẫm chân nô tỳ kia một cái cũng chẳng sao.”
An Bình chớp mắt, hiểu ý tiểu thư, cười khẽ. Không dừng lại lâu, đoàn người theo nô tỳ Thụy Vương phủ, hướng Tử Vân Lâu mà đi.
Thụy Vương là đệ đệ nhỏ nhất của Hoàng thượng, cùng mẹ sinh ra, nên được yêu chiều đặc biệt. Ngay cả quy cách xây vương phủ cũng được dung túng, đình đài thủy tạ, lầu các mái cong, chẳng khác tiểu hoàng cung.
Dáng vẻ Thụy Vương, Trần Loan đã quên gần hết. Cảnh hoa cỏ thơm ngát trước mắt, nàng cũng chẳng nhớ rõ. Bởi kiếp trước, mọi tâm tư đều đặt vào Thái tử, chẳng còn chỗ cho điều khác.
Bên đường, phù dung nở rộ, đan xen thú vị, hương thơm thoảng bay. Tử Vân Lâu, nơi mở tiệc, cao năm tầng, yến thính ở tầng một, bốn phía bao quanh bởi nước, trước là vườn hoa tròn trồng đủ loại hoa cỏ. Thu cúc thanh nhã, phù dung kiều diễm, bách hợp tươi mát, biển hoa vô tận, tao nhã đến cực điểm.
Khi khách khứa tề tựu, hoàng hôn đã gần kề. Trần Loan và đoàn người ngồi dưới giàn hoa hồi lâu, mới được sắp xếp vào góc khuất trong phòng khách.
Nhìn thần sắc mong đợi của các nữ tử, Trần Loan bỗng thấy buồn cười, cười chính mình kiếp trước cũng từng như thế.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT