Phong Chân vượt qua án thư, bước nhanh tiến đến.
Vội vàng nâng làn váy nàng, chẳng màng mảnh sứ vỡ đầy sàn, dẫm qua, ôm nàng đến sập bên cạnh.
Đôi giày thêu của Trần Loan loang lổ vết bẩn, hắn cởi giày vớ, thấy bàn chân ngọc lấm tấm vết đỏ, lòng đau như cắt.
“Là trẫm nóng vội, không nên nhắc những chuyện này lúc này…” Hắn như chột dạ, chỉ nắm đôi chân nàng, chẳng dám nhìn vào mắt nàng.
Khi hắn nghĩ tiếp theo sẽ là cơn giông bão, Trần Loan bất ngờ lên tiếng, nụ cười nhạt như tan biến: “Bệ hạ mệt mỏi mấy ngày rồi sao? Sao lại nói những lời thần thiếp chẳng hiểu. Lãnh cung mười năm gì chứ, làm thần thiếp sợ đến tay cũng chẳng cầm nổi.”
Phong Chân hơi thở khựng lại, ngẩng đầu, đối diện gương mặt nàng khẽ cúi, dịu dàng nhu hòa, bình tĩnh chẳng gợn sóng.
Chỉ trong khoảnh khắc, nàng đã như thường, khiến Phong Chân chẳng biết nên tin mình hay nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play