Gió lạnh lùa qua màn đêm, Trần Loan ngồi trên ghế gỗ mun dưới mái hiên. Hồi lâu, thấy trong điện động tĩnh đã lắng, nàng tính toán canh giờ, đẩy cửa bước vào.
Triệu Thượng Nghi đã chỉnh trang y phục, quỳ trên nền, đôi mắt sưng đỏ.
“Dực Dương Trưởng Công Chúa đã nói xong, vậy xin lui trước. Bổn cung muốn hầu hạ bệ hạ an nghỉ,” Trần Loan cất giọng mềm mại, đứng tĩnh lặng trước mặt nàng.
Triệu Thượng Nghi chậm rãi đứng dậy, ánh mắt quật cường. Nàng lau khô lệ, mang theo ý chí bất khuất, “Trước khi rời đi, nô tỳ sẽ bàn giao sự vụ cho tân nữ quan. Mấy ngày tới, xin bệ hạ ân chuẩn cho nô tỳ ra vào Ngự Thư Phòng ở Chính Dương Cung.”
Suy nghĩ một lát, cân nhắc lợi hại, Phong Chân gật đầu đồng ý.
Tiễn Triệu Thượng Nghi đi, tảng đá trong lòng Phong Chân cuối cùng rơi xuống. Hắn thở phào, “May nhờ Loan Loan thông tuệ, mới xử lý được việc vừa rồi.”
Trần Loan để tóc đen buông xõa như mây, eo liễu thướt tha, khẽ dựa vào bên hắn. “Có thể vì bệ hạ phân ưu, đó là bổn phận của thần thiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT