Quả nhiên, Trần Loan khẽ cúi đầu, đôi mắt đẹp rũ xuống, tựa như cánh hoa rơi nhẹ.
Phong Chân đưa tay lướt qua mặt nước, chạm vào gáy nàng, giọng điệu trầm lạnh: “Uyển Huệ phi của trẫm, nàng định giải thích thế nào đây?”
Nghĩ đến việc nàng đến Thương Châu với ý đồ khác, hắn không thể giữ nổi bình tĩnh. Hắn sủng ái nàng đến vậy, chưa từng nặng lời, thế mà nàng lại để kẻ khác chạm vào thân thể, để lại dấu vết hoang đường như thế.
Vết bầm trên da nàng rõ ràng, hiển nhiên do người cố ý gây ra.
Dưới sự ép hỏi của hắn, từng giọt lệ lăn dài trên má Trần Loan, nhỏ xuống mặt nước. Nàng cắn môi, khóc lóc đầy uất ức.
Phong Chân càng thêm phiền muộn, giọng nói lạnh lùng: “Sao không nói? Đêm qua rốt cuộc nàng đã đi đâu?”
Trong bể tắm nước nóng, không gian tĩnh lặng. Huệ phi trầm mình dưới đáy ao, khóc thút thít, còn thiên tử ngồi xổm bên bờ, chăm chú quan sát. Tư thế ấy quả thực quỷ dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT