Trần Loan thấy phụ thân hiện diện, lập tức hiểu rõ ý đồ của ngày hôm nay. Phong Chân khẽ cười, phẩy tay: “Trần khanh cứ tự nhiên, tối nay phụ tử ngươi lâu ngày gặp lại, hãy cùng trò chuyện thoải mái, chớ câu nệ lễ nghi.”
Trần Loan chậm rãi ngồi xuống, rót trà cho phụ thân. Trần Duẫn chối từ, cung kính thưa: “Vi thần bái kiến Huệ phi nương nương.”
Trần Loan khẽ nâng tay đỡ: “Nữ nhi thật sự nhớ phụ thân. Mẫu thân gần đây thân thể thế nào?”
Trần Duẫn gật đầu, cả hai trở về chỗ ngồi. Phong Chân tiếp lời: “Loan Loan thiện giải nhân ý, dịu dàng hiền thục, đúng là nhờ Trần khanh và phu nhân dạy dỗ. Nàng quả thực rất hợp ý trẫm.”
Trần Duẫn vội đặt đũa, khiêm tốn đáp: “Được Thánh thượng để mắt, là phúc lớn của vi thần.”
Quân thần trò chuyện không nhiều, Trần Loan lặng nhìn phụ thân. Ông đang ở độ tuổi tráng niên, lẽ ra là lúc phát huy tài năng. Hoàng thượng lại nói: “Trần khanh không chỉ dạy nữ nhi xuất sắc, mà còn quản lý Hộ Bộ ngăn nắp, là hiền thần của trẫm. Nay chức Hộ Bộ thượng thư bỏ trống đã lâu, trẫm quyết định bổ nhiệm ngươi. Có dị nghị gì chăng?”
Quân vô hí ngôn, lời này lập tức đưa Trần Duẫn từ quan tứ phẩm thăng thẳng lên chính tam phẩm, trở thành một trong cửu khanh lục bộ thượng thư, quả là nhảy vọt. Ông quỳ bái, kính cẩn: “Vi thần nguyện dốc toàn lực, vì bệ hạ phân ưu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT