Trần Loan đè nén tâm trạng bất an, chỉ nghe Hoàng hậu cất giọng, “Bệ hạ, phương sĩ đã luyện thành Bách Ngưng Đan như ngài mong cầu, để thần thiếp hầu ngài uống thuốc.”
Cách xa, màn che lay động, chẳng thể thấy rõ.
Trần Loan ngẩng đầu, liếc nhìn ngoài cửa sổ. Mưa tầm tã như trút, đập vào cành lá, hiếm có ngày xuân mà mưa dữ dội đến thế. Trong điện, ánh sáng càng thêm u ám, khiến lòng người ngột ngạt khó thở.
Chu Nhược Vi đứng một bên, ánh mắt luôn dán chặt vào Trần Loan. Nàng chẳng thể hiểu, nữ nhân này rốt cuộc có gì đặc biệt, lại khiến Thái tử mê đắm đến vậy?
Chỉ chốc lát, Hoàng hậu chậm rãi bước ra, trán lấm tấm mồ hôi mịn. Nàng liếc nhìn, lạnh giọng nói, “Bệ hạ vừa uống thuốc, các ngươi phải cẩn thận hầu hạ. Trần trắc phi, nếu có sai sót, ngươi là kẻ đầu tiên khó thoát tội.”
Trần Loan chậm rãi ngẩng đầu, đối diện ánh mắt Hoàng hậu. Thân hình nàng vốn thẳng tắp, nhưng bất chợt khẽ nghiêng, lệch sang phía Chu Nhược Vi.
Hoàng hậu nhìn nàng, ánh mắt thoáng kỳ lạ, “Sao thế này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play