Chuyến này của Chấn Kim tiêu cục là vì hộ tống hạn lương từ trấn trên đến Phú Lương thôn trang, áp giải một ngàn cân lương thực khô, hai mươi đầu heo sống béo mập cùng một ít sản vật vùng núi như món ăn khô và thổ sản. Đồng Chiêu, Đồng Cường vốn cũng có làm ăn, lại cộng thêm dương và thảo lương nhà họ Ngụy, cùng các tiêu sư hợp lại cũng hơn hai mươi người, dẫn đầu là một vị hán tử mắt hổ, dáng vẻ tráng kiện, bên hông còn đeo thanh trường nhận đã khai quang.
Mọi người đều mặc hậu bào bên trong, áo bông màu nâu bên ngoài, chân đi ủng lông đen, đầu đội mũ lông thú, mặt quấn khăn dày, gió núi thổi qua, chỉ thấy lớp lông mịn trên mũ lay động theo chiều gió, thế nhưng bọn họ chẳng lấy gì làm lạnh, trái lại còn cảm thấy mát mẻ sảng khoái.
Đợi kiểm tra kỹ lưỡng lương thực, ngựa xe đều không có gì bất thường, tiêu kỳ thêu chữ “Đồng” thật lớn tung bay theo gió, hơn hai mươi cỗ xe ngựa, xe lừa nối đuôi nhau mà đi trên đại lộ.
Hai ngày đầu không qua thôn xóm, cũng chẳng thấy khách điếm, lại toàn là hán tử cường tráng, cho nên không cố kỵ gì nhiều, đêm xuống liền có bốn năm người cởi sạch y phục, chen chúc nằm trong xe ngựa ngủ.
Xe ngựa của huynh đệ nhà họ Ngụy thì không ai dám đến gần, bởi vì chỗ đầu nằm kia, lông đen dày đặc — chẳng phải “chó đen”, mà là…
Đây đều là một đám tiêu sư từng trải, sớm đã nhận ra Hạnh Nhi không phải cẩu mà là một đầu công lang thành niên.
Ban đầu bọn họ còn có vài phần kiêng dè, chẳng dám tùy ý lai vãng gần xe ngựa của hai huynh đệ, song dọc đường bình an vô sự, lại chẳng biết có phải nhờ phúc con sói đen kia hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play