Tiếng bước chân ngoài phòng lại làm Lạc Gia Bình tỉnh giấc
Vì cuộc sống cực khổ trước đó đã dưỡng ra tính cảnh giác của dã thú cho Lạc Gia Bình, người không có chỗ để đi như cậu ta giống như mèo hoang chó hoang, những chỗ bỏ hoang mà cậu ta trú lại đều tràn ngập sự nguy hiểm, ngoại trừ vi khuẩn, còn có những kẻ vô lại không biết lý lẽ xông vào đánh chiếm địa bàn, người một khi lưu lạc, thì cũng chẳng khác gì thú hoang.
Bởi vậy càng là chỗ nguy hiểm, Lạc Gia Bình càng không dám ngủ quá sâu, tiếng bước chân ngoài cửa vừa vang, cậu ta đã lập tức từ trong mộng tỉnh lại.
Anh Mao nằm ở đầu khác vẫn đang ngủ say như chết, Lạc Gia Bình nghe tiếng hít thở nặng nề của hắn, không khỏi lắc đầu cười rộ lên, tuy anh Mao này toàn thân đều có thói xấu, nhưng cũng không có thói ngủ ngáy, giờ nhìn lại thì thấy hắn có chút hài hước.
Kỳ quái... Lạc Gia Bình nghi hoặc mà mở mắt.
Hài hước? Tại sao cậu lại có thể cảm thấy hắn hài hước?
Ngay lúc Lạc Gia Bình còn đang tự vấn, tiếng bước chân đã áp sát, màu đỏ của mảnh vải kimono đập vào mắt cậu, sự âm u trong phòng như hóa thành thực thể, giống như làn sương mù ngoài kia đã len lỏi được vào trong phòng, rơi xuống sàn nhà, làm cho căn phòng tràn ngập ẩm ướt khiến người ta khó thở
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT