Trong mắt Nhan Trấn Giang, ông ta chỉ là đi theo đuổi tình yêu đích thực, không hề sai.
Trong mắt tiểu tam năm đó, trong một mối tình, người không được yêu mới là kẻ chen chân.
Đối với Dương Thu Lan mà nói, đến nay bà ta vẫn không hiểu, người yêu nhau tại sao lại phải rời bỏ mình.
"Không bù đắp được đâu." Nhan Ly rũ mắt, giọng nói rất khẽ: "Sự quan tâm muộn màng, tôi sớm đã không cần nữa rồi."
Cô đã không còn là đứa trẻ con nữa rồi, không còn là cô bé năm đó làm mọi cách cũng chỉ mong mẹ nhìn mình nhiều hơn một chút, mỉm cười với mình.
Sự tàn khốc của thế gian này chưa bao giờ buông tha Nhan Ly, cô tự mình ngã xuống rồi tự mình đứng lên, từ lúc ban đầu mong chờ sẽ có người đến kéo mình, đến cuối cùng đã hoàn toàn quen với việc một mình.
"Vào lúc tôi cần bà nhất, bà không ở bên." Nhan Ly nói, "Vậy thì sau này cũng không cần nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play